"Để ta kết hôn với một nữ nhân xấu xí như vậy, lại còn phải làm chuyện ấy, dù nàng ta là Công chúa, ta cũng cảm thấy ghê tởm!"
Nói xong, hắn ta quay sang nhìn ta đầy tình cảm.
"Linh Nhi, ta đã làm được đến vậy rồi. Vậy đêm nay, coi như là đêm tân hôn của chúng ta, được không?"
Nói xong, hắn ta đã ôm lấy eo ta, không cho ta từ chối.
Ta cố gắng kìm nén sự ghê tởm, chỉ vào phòng tân hôn:
"Được, chúng ta đến đó đi."
Hứa Tiễn An nghe vậy liền nở nụ cười.
Hắn ta bảo ta đi vào phòng tân hôn trước, còn hắn ta sẽ đưa Chiêu Dương đến phòng của Lưu Tần.
Kế hoạch của Chiêu Dương là —
Để mọi người phát hiện Lưu Tần đang ngủ cùng một kỹ nữ mắc bệnh hoa liễu, lại vào ngày đại hôn của Công chúa, chắc chắn sẽ bị Đế vương trừng phạt.
Nhưng kế hoạch của ta và Hứa Tiễn An là —
Thay thế Chiêu Dương vào đó, để nàng ta cảm nhận được nỗi đau mà ta đã từng trải qua ở kiếp trước.
Lưu Tần đã hơn năm mươi tuổi, vốn dĩ đã không còn sức lực, lại còn cố tỏ ra mạnh mẽ, vì vậy trong chuyện phòng the, ông ta luôn tra tấn người khác.
Ta cúi đầu nhìn thoáng qua Chiêu Dương đang nằm trên mặt đất, ta khom người chạm vào nàng ta, đảm bảo nàng ta sẽ không tỉnh lại, rồi mới bảo Hứa Tiễn An mang người đi.
Còn ta, thì quay trở lại phòng tân hôn.
Và trong phòng tân hôn, lúc này cũng có người đang đợi ta.
"Cô nương, điều ngươi nói có phải là thật không?"
Kỹ nữ mắc bệnh hoa liễu kia mặc dù dung mạo xinh đẹp, nhưng vì bị bệnh nặng nên sắc mặt rất khó coi.
Ta đưa túi tiền đã chuẩn bị sẵn cho nàng ta.
"Sau đêm nay, ngươi cùng con trai hãy suốt đêm rời khỏi kinh thành. Số tiền này đủ để nhi tử ngươi sống thoải mái cả đời."
Nói xong, ta nhìn vào lư hương đang cháy, bên trong không chỉ có thuốc k.í.c. h d.ụ. c mà còn có loại thuốc làm cho người ta ý thức mơ hồ, không nhìn rõ được gương mặt của người đối diện.
Còn nữ nhân này, đã thay bộ quần áo giống hệt ta, thổi tắt một nửa ngọn nến, rồi ngồi trên giường.
Kế hoạch của ta —
Không chỉ để Chiêu Dương cảm nhận được nỗi đau trong kiếp trước của ta, ta còn lén giấu một con d.a. o găm trong y phục của nàng ta. Còn về Hứa Tiễn An, làm sao ta có thể để hắn ta lại gần ta?
Là một trong những thủ phạm chính gây ra kết cục bi thảm của ta, đương nhiên ta cũng sẽ không tha cho hắn ta.
Tân khoa Trạng nguyên, phò mã của Thiên gia, nếu bị mắc bệnh hoa liễu thì thật thú vị.
Nếu như nói, bọ ngựa bắt ve sầu, rồi lại có chim sẻ đứng sau săn bọ ngựa.
Thì còn có câu cuối cùng, đó là dưới gốc cây, có cung tên.
10
Mọi thứ đều diễn ra theo kế hoạch của ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!