Đèn trong phòng vệ sinh sáng như ban ngày, âm thanh duy nhất là tiếng nước chảy làm giảm một phần nào đó sự yên tĩnh.
Dấu son trên má trái của Kì Du Dương càng thêm rõ ràng, vốn dĩ nước da của anh trắng nên vết đỏ ở trên má có vài phần mờ ám.
Thi Tiểu Vận rút hai tờ khăn giấy, đặt dưới vòi nước làm ướt, sau đó cầm khăn giấy lau lên mặt của anh. Cô nhìn sườn mặt của anh nhớ tới một điều gì đó, hỏi: "Anh có biết tối nay em ở chỗ này không?"
Kì Du Dương dựa vào bồn rửa mặt, rũ mắt nhìn cô: "Anh đâu có năng lực biết trước, anh đã nói rồi, có lẽ chúng ta có duyên sẽ gặp lại, em xem, không phải ứng nghiệm rồi à."
Thi Tiểu Vận nhếch môi, nói: "Em thấy anh với Từ Huệ Huệ cũng có duyên phận, vừa nãy không phải chơi game rất vui vẻ à?"
"Ghen à?" Anh cười như có như không nhìn chằm chằm cô.
"Không có." Thi Tiểu Vận giải thích, "Quan hệ của chúng ta chưa đến mức phải ghen, em vẫn có thể hiểu rõ mà."
Kì Du Dương thản nhiên cười, anh lấy điện thoại nhét trong túi quần tây ra, làm trò trước mặt Thi Tiểu Vận, mở wechat, và xóa tên của Từ Huệ Huệ ra khỏi wechat.
Thấy vậy Thi Tiểu Vận khẽ nhíu mày: "Anh phát bệnh thần kinh cái gì, ngày mai ngẩn đầu không thấy cúi đầu lại gặp, nếu người ta hỏi vì sao anh lại xóa bạn bè thì sao hả?"
Mặt anh không lộ ra cảm xúc gì: "Đều là người trưởng thành rồi, cần gì phải tự làm xấu hổ mình như vậy chứ?"
Thi Tiểu Vận nhìn kĩ anh vài lần, anh thực sự không để tâm. Cũng đúng, anh luôn như vậy, thích làm gì thì làm, sao mà có thể ép bản thân tới lui với những người tình này.
Thi Tiểu Vận vo tờ giấy thành quả bóng rồi ném vào thùng rác, nói: "Vậy nên bạn gái trước của anh đều biết điều đúng không?"
Kì Du Dương đứng thẳng người dậy, nhướn mày: "Có thể không nói đến chuyện này được không?"
Thi Tiểu Vận gật gật đầu, đi ra khỏi phòng vệ sinh trước. Kì Du Dương nhìn chằm chằm bóng lưng của cô trong chốc lát, chậm rãi đi lên theo. Anh tìm mấy đĩa đựng phim trên kệ, quay đầu lại hỏi cô: "Muốn xem gì?"
Thi Tiểu Vận nói: "Tùy."
Kì Du Dương chán nản lấy máy đĩa phim đựng trên kệ đọc cho cô nghe: "<Cô nhi oán>,,<Vong hồn bất tử>......"
Thi Tiểu Vận cắn môi dưới, gằn giọng nói: "Em không xem mấy cái này."
Kì Du Dương hiểu ngay, khóe môi cong lên: "Không dám xem à?"
Thi Tiểu Vận không trả lời, anh vẫn tiếp tục dụ dỗ: "Không sao, đều là giả cả, xem cùng nhau."
Anh còn nói: "Anh chọn cho em một bộ không sợ lắm được không?"
Miệng lưỡi anh trơn tru, cô nhất thời bị mê hoặc, nghe anh nói cô gật đầu đồng ý.
Hai người ngồi trên chiếc sofa màu nâu, ánh sáng trong phòng chiếu phim bật lên, đây là yêu cầu của Thi Tiểu Vận, có ánh sáng còn hơn không, ít nhất vẫn tốt hơn nhiều ngồi trong hoàn cảnh không có ánh sáng.
Thi Tiểu Vận ôm một chiếc gối màu cam trong ngực, vẫn còn đang suy nghĩ, nghĩ về lần cuối cùng cô xem phim ma, chắc là vào hồi lớp bốn, lúc đó cô xem một bộ phim có nội dung người ta vớt đầu con chó ra khỏi một cái chậu. Từ đó về sau cô không dám xem loại phim có nội dung như này nữa.
Ngón tay cô chạm vào lớp vải mỏng và mềm, đó là chiếc áo tây trang của anh. Vừa nãy anh đưa cho cô, bảo rằng nếu sợ thì chùm lên đầu.
Khi tiếng nhạc dạo đầu quen thuộc của bộ phim vang lên, trong lòng Thi Tiểu Vận căng thẳng theo bản năng. Anh dường như nhận ra được sự sợ hãi của cô, đưa tay ôm lấy vai cô, hơi dựa đầu qua, dịu dàng như dỗ một đứa trẻ con: "Bộ này không hù dọa một chút nào cả, level 1 thôi đấy."
Thi Tiểu Vận hoài nghi nhìn về phía anh: "Thật không?"
Khoảnh khắc này anh như một người tình rất hiểu nhau, vô cùng kiên nhẫn nói: "Thật, không lừa em."
Căng thẳng trong lòng Thi Tiểu Vận đột nhiên thoải mái hơn không ít. Nhưng level 1 trong miệng Kì Du Dương nói là dựa vào level của anh, Thi Tiểu Vận xem được một nửa bị hù dọa tận mấy lần, hét to một tiếng, Kì Du Dương dựa vào vai cô cười nghiêng ngả, lồng ngực rung rung.
Dường như anh thật sự rất hưởng thụ dáng vẻ của cô bị hù dọa, Thi Tiểu Vận không muốn bị anh cười đùa nữa, nửa phần sau cô trùm lấy chiếc áo khoác tây trang màu đen kia lên đầu, trốn trong đó nghịch điện thoại.
Kì Du Dương thấy Thi Tiểu Vận lấy áo của mình trùm đầu lại, đưa tay kéo kéo tay áo, nói: "Thú vị không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!