Chương 19: (Vô Đề)

Sinh nhật của Chu Sảng là ngày 10 tháng 1, trong thời gian đó Chu Tiểu Vận đi công tác một chuyến, đi quay quảng cáo cho một thương hiệu mỹ phẩm nào đó. Lần đi quay quảng cáo này cô còn cố ý thay đổi cả kiểu tóc, cô để tóc mái bằng theo phong cách cổ điển, màu tóc lanh* ban đầu với những điểm nổi bật cũng được nhuộm thành màu đen, thậm chí cô còn cắt tóc ngắn ngang vai.

*Màu tóc lanh:

Chu Sảng nhìn ảnh chụp của cô, nói thẳng: "Kiểu này có cảm giác giống punk (Phong cách âm nhạc), nhưng mà trông đẹp hơn nhiều."

Chu Sảng nhớ lại diện mạo trước kia của Thi Tiểu Vận, nói lần đầu nhìn cô trông rất lạnh lùng, đặc biệt là khi cô đánh son màu đậm, nhưng ánh mắt lại bán đứng cô.

Chu Sảng chỉ ra ảnh chụp của cô trên weibo, đa số các bức ảnh đó trông thấy đôi mắt cô có chút vô thần, nhưng lại không khiến người khác cảm thấy buồn tẻ. Dù sao cũng phải nói ngũ quan của cô trông lạnh lùng nhưng có một đôi mắt ngây thơ như chú cừu non.

Chu Sảng gửi tin nhắn cho cô: "Mấy giờ về đến Bắc Kinh."

Bây giờ Thi Tiểu Vận đang ở thành phố S, hôm nay là sinh nhật của Chu Sảng, vốn dĩ kế hoạch rất hoàn hảo, ba giờ chiều là có thể về tới Bắc Kinh. Nhưng bởi vì trời mưa to nên chuyến bay bị chậm lại hai tiếng.

Thi Tiểu Vận nhìn ra ngoài cửa sổ, trời mưa vũ bão, gió mang theo giọt mưa đập vào cửa kính, âm thanh rất rõ ràng. Cô có cảm giác mình có thể sẽ phải ở sân bay một đêm. Thi Tiểu Vận ấn vào màn hình điện thoại, có ý muốn thương lượng với Chu Sảng: Nếu không về kịp thì làm sao bây giờ?

Chu Sảng: Vậy thì tuyệt giao.

Thi Tiểu Vận bỏ cuộc: Nhất định sẽ đến đúng giờ.

Cũng may chuyến bay chỉ chậm hai tiếng cuối cùng cũng thuận lợi cất cánh. Lúc Thi Tiểu Vận đến sân bay Bắc Kinh, đầu tiên cô về chỗ ở của mình trước, định gội đầu bởi vì trên tóc cô đều là keo xịt, thật sự không thể chịu đựng nổi. Thi Tiểu Vận thay một bộ đồ đơn giản hơn, áo len ngắn bó sát body màu đen và quần ống rộng vải nhung cạp cao màu xám.

Cô vừa mặc quần áo xong Chu Sảng đã liên hoàn call cho cô, bảo cô nhanh chóng qua đây.

Trước khi Thi Tiểu Vận ra khỏi cửa đã đặt sẵn xe, cô đi thang máy xuống tầng, lúc đi ra cổng tiểu khu xe đặt cũng đúng giờ đứng trước cổng tiểu khu.

Homestay Thiệu Tử Khiên đặt ở ngoại thành, là một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng mới được phát triển trong những năm gần đây, chi phí rất cao nhưng vẫn đông người đến đây nghỉ dưỡng. Xe dừng ở bên ngoài có thể nhìn thấy mấy ánh đèn ở bên trong, chiếu sáng lên mấy thảm thực vật âm u.

Chu Sảng sợ Thi Tiểu Vận lạc đường nên đã đích thân ra đón cô, thấy cô xuống xe Chu Thích liền nhận quà trong tay Thi Tiểu Vận, nói: "Cuối cùng cậu cũng tới rồi, nếu cậu không đến, sinh nhật này của tớ thật sự không có ý nghĩa nữa."

"Không phải còn có Thiệu Tử Khiên à?" Thi Tiểu Vận quay sang hỏi, "Mọi người đến hết chưa, không phải chờ một mình tớ đó chứ?"

"Không, vẫn còn một người anh em của Thiệu Tử Khiên vẫn chưa tới, còn phô trương hơn cả cậu." Chu Sảng bĩu môi nói.

"Ai vậy."

"Tớ cũng chưa gặp qua, nghe nói là từ nước ngoài về." Chu Sảng nói.

Thi Tiểu Vận đi theo Chu Sảng, cuối cùng dừng lại ở một cái sân độc lập. Chu Sảng ấn chuông cửa, qua một lát Thiệu Tử Khiên mới đi ra mở cửa, nhìn thấy Thi Tiểu Vận liền cười tươi: "Đến rồi à, nếu em không đến đoán chừng Chu Sảng sẽ cãi nhau anh chết mất."

"Đó là đương nhiên, sinh nhật cũng giống như ngày kết hôn, chị em tốt phải ở cùng."

Thiệu Tử Khiên bảo hai người đi vào. Chu Sảng nhớ ra, nói: "Người anh em kia của anh bao giờ đến vậy, em cắt bánh ngọt không đợi anh ấy à?"

"Cậu ấy tắc đường, bảo chúng ta ăn trước." Thiệu Tử Khiên nói.

Bên này Kì Du Dương đang bị tắc đường, xe nối đuôi nhau thành một hàng dài không có dấu hiệu nới lỏng. Kì Du Dương đặt một tay lên vô lăng, thật ra anh không cần phải đi nửa vòng Bắc Kinh để tìm Thiệu Tử Khiên.

Nhưng đúng lúc hôm nay bị Phó Cốc Vũ gọi về, Phó Cốc Vũ là mẹ của anh. Gọi anh về đương nhiên là phải chấp nhận một trận cằn nhằn. Kì Du Dương nằm dài trên sofa chơi điện thoại, không để tâm lời Phó Cốc Vũ lải nhải.

Kì Du Dương nghe như gió thoảng qua tai, tai trái lọt qua tai phải. Trông thấy bộ dạng khó coi này Phó Cốc Vũ càng tức giận hơn, đúng lúc đang chuẩn bị mất mặt thì Thiệu Tử Khiên gọi điện bảo qua, vừa hay giải quyết được nhu cầu cấp thiết của anh.

Kì Du Dương cũng liền đồng ý như vậy, nhưng lúc này lại đang giờ cao điểm, xe của anh bị tiền hậu giáp kích, tiến không được mà lùi cũng không xong. Nhưng hôm nay thái độ của anh rất khác thường, vô cùng kiên nhẫn, có thể bám theo dòng xe cộ phía trước, chốc lại dừng chốc lại tiến.

Khi đến khu suối nước nóng tư nhân ở vùng ngoại thành thì đã sắp tám giờ tối.

Dưới tầng truyền đến tiếng chuông cửa, Thiệu Tử Khiên cúp điện thoại, nói với Thi Tiểu Vận ở trong phòng khách: Thi Thi, hộ cái, người anh em kia của anh đến rồi, em có thể chạy ra sân mở cửa hộ được không."

Chu Sảng sốt ruột muốn bảo vệ người của mình, lườm một cái, nói: "Sao không gọi đám anh em đang chơi đùa trong phòng khách của anh đi mở cửa đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!