Chương 8: (Vô Đề)

Quả nhiên không ngoài dự đoán –

[Nữ chính đăng cái này lúc này chắc chắn là hối hận rồi, định dùng chút chiêu trò vặt để kéo nam chính quay về.]

[Chi Bảo thấy rồi.

Lần này thật sự giận lắm. Nữ chính đúng là không biết điều, Chi Bảo quyết định sẽ khiến cô ta đau khổ thêm chút nữa.]

[Nam chính đúng là cưng chiều Chi Bảo thật, cô ấy mới nói muốn đi Hokkaido ngắm tuyết, nam chính liền đặt vé máy bay ngay.]

[……]

Đọc đến đây, tôi bật cười thành tiếng.

9

Sáng sớm hôm sau.

Theo như đạn mạc nói, Tống Chi Chi và Phó Kinh đã đặt chân đến Hokkaido.

Thậm chí để tránh bị làm phiền, cả hai cùng lúc tắt máy, bắt đầu chuyến du lịch kéo dài suốt một tuần.

Và đúng vào ngày thứ hai kể từ khi họ ra nước ngoài, Phó thị đột ngột xảy ra sự cố, buộc phải tổ chức họp khẩn cấp với sự có mặt của toàn bộ cổ đông.

Nhưng không một ai liên lạc được với Phó Kinh.

Phó lão gia tức giận đến gần như phát điên, đặc biệt sau khi biết con trai mình dắt tình nhân đi du lịch trong lúc công ty rơi vào khủng hoảng, cơn giận ấy càng bùng nổ.

Ngay lúc đó, cậu con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện – Phó Tùy – đứng ra thay thế.

Với sự hậu thuẫn từ nhà tôi, anh ấy đã thành công giải quyết khủng hoảng mà Phó thị đang đối mặt.

Giữa hai người con, năng lực không hơn kém nhau bao nhiêu.

Nhưng một người vì đàn bà mà có thể bỏ mặc cả công ty, người kia thì vừa hiếu thuận, lại biết nghe lời, còn có được sự ủng hộ từ nhà tôi.

Vậy thì vị trí người thừa kế, rõ ràng cần phải được cân nhắc lại.

Chưa dừng lại ở đó.

Ba tôi chính thức đề xuất chuyện tôi và Phó Tùy kết hôn, Phó lão gia cũng vui vẻ gật đầu chấp thuận.

Dù sao thì, chỉ là đổi từ người con trai này sang người con trai khác.

Ai biết điều, thì người đó lên thay.

Lễ đính hôn dù tổ chức gấp gáp, nhưng vẫn vô cùng long trọng, mời gần hết nhân vật nổi bật trong giới đến làm chứng.

Đúng vào ngày hôm đó, Tống Chi Chi và Phó Kinh vừa kịp trở về nước.

Phó Kinh sớm đã bị sắp xếp không cho bước vào.

Nhưng Tống Chi Chi thì lại luồn lách thế nào đó, lén lút lọt được vào bên trong.

Lúc đó, tôi và Phó Tùy đang cùng nhau rót rượu mời các bậc trưởng bối, thì Tống Chi Chi bất ngờ xông đến, hất đổ ly rượu trong tay tôi.

Cô ta chỉ tay vào tôi, giọng đầy kích động: 

"Dương Thư Di, tôi chưa từng thấy ai ngu ngốc như cô! Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? Cô và Phó Kinh là trời sinh một cặp! Ngoài anh ấy ra, cô không thể kết hôn với ai khác, cũng sẽ chẳng có được hạnh phúc! Sao cô cứ không chịu nghe tôi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!