1
Nói thẳng ra, tôi thấy buồn nôn thật sự.
Dưới danh nghĩa vì tốt cho tôi, cô ta lên giường với trúc mã của tôi, rồi còn ra vẻ ban ơn mà trả lại anh ấy cho tôi.
Hồng Trần Vô Định
Chẳng thèm nghĩ xem một Phó Kinh đã từng lên giường với người khác, trong mắt tôi chẳng còn chút giá trị nào.
Tôi cúi đầu nhìn lại bộ lễ phục trên người.
Phần trước n.g.ự. c dính một vệt lớn rượu vang, trông cực kỳ thảm hại.
Bộ lễ phục cao cấp đặt may riêng, giá tám con số, xem như là hỏng rồi.
Cho nên, ngoài cú sốc ban đầu ra, bàn tay tôi vẫn không do dự mà giáng thẳng lên má của Tống Chi Chi.
Bốp ––
Tiếng tát vang dội cả sảnh tiệc.
Phù... sảng khoái thật đấy.
Tôi không kìm được mà thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
Còn Tống Chi Chi, người vừa nãy còn tươi cười đắc ý, giờ thì bị tôi tát lệch cả đầu sang một bên.
Nếu không nhờ Phó Kinh kịp thời bước tới, đỡ lấy cô ta vào lòng, có khi cô ta đã ngã lăn ra đất rồi cũng nên.
Lúc này, đạn mạc bắt đầu điên cuồng tràn màn hình:
[Vãi chưởng, nữ chính ra tay độc thật, chỉ là một bộ váy thôi mà?]
[Chi Bảo của chúng ta vì couple chính mà chịu khổ đủ đường.]
[Dù bộ lễ phục này đắt tiền thật, nhưng nữ chính đâu có thiếu váy, cần gì phải tức giận đến thế?]
[......]
Màn hình tràn ngập bình luận, chửi rủa tôi chẳng khác gì cá bơi giữa sông.
Còn Tống Chi Chi – người trong cuộc, lúc này vẫn đang ôm mặt, vẻ mặt sững sờ không thể tin nổi, rõ ràng là chưa kịp phản ứng lại.
Dù sao thì, theo thiết lập nhân vật mà đạn mạc vẽ ra cho tôi, tôi là thiên kim nhà giàu, được nuông chiều từ nhỏ, vừa ngây thơ vừa đơn thuần, đầu óc toàn nghĩ đến Phó Kinh.
Trước mặt anh ấy, tôi lúc nào cũng phải giữ hình tượng dịu dàng, đoan trang.
Cho dù bị bắt nạt, cũng chỉ biết rưng rưng nước mắt gọi một tiếng Anh Phó Kinh ơi, chờ anh ấy đến làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Rồi sau đó lại càng yêu sâu đậm, yêu đến không thể dứt ra được.
Cho dù bên cạnh anh ấy đã có người phụ nữ khác.
Nhưng tiếc là, tính cách của tôi không phải là nhân vật hư cấu.
Cuộc đời tôi cũng chẳng phải kịch bản cho ai viết sẵn.
Khi còn nhỏ, tôi chưa đủ năng lực, bị bắt nạt thì chỉ biết trông cậy vào người tôi tin tưởng nhất, ví dụ như anh trúc mã Phó Kinh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!