Chương 41: (Vô Đề)

Lâm Ôn đoán không sai, Hàn Duyệt quả thực gặp phải khó khăn và muốn tìm cậu giúp đỡ, nhưng lần trước vì ngại ngần nên không mở lời. Có lẽ chuyện này thực sự rắc rối, nên đến lần thứ hai tình cờ gặp Lâm Ôn tại buổi tiệc rượu thương mại, Hàn Duyệt vẫn quyết định gọi cậu lại, hẹn cậu đến quán cà phê gần đó để trò chuyện.

"Thực sự xin lỗi anh, anh Lâm Ôn. Em biết anh trai em nợ anh rất nhiều, anh hẳn là không muốn gặp lại người nhà họ Hàn chút nào." Hàn Duyệt khuấy nhẹ tách cà phê, đầu hơi cúi thấp, trên mặt hiện rõ vẻ áy náy. "Nếu không phải thực sự hết cách, em cũng không muốn làm phiền anh."

Lâm Ôn từ lần trước đã nhận ra sự do dự của Hàn Duyệt, nên không mấy bất ngờ, chỉ hơi nhíu mày, thắc mắc hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Hàn Duyệt vẫn chưa gạt bỏ được sự ngại ngùng, mãi mà chưa thể mở miệng.

Lâm Ôn khẽ mỉm cười trấn an cô: "Không sao đâu, Tiểu Duyệt. Ngày trước em đã giúp anh rất nhiều lần, nói đúng ra là anh nợ em một ân tình. Nếu là chuyện trong khả năng của anh, anh rất sẵn lòng giúp em."

"Cảm ơn, anh Lâm Ôn. Dù anh không giúp em cũng không sao. Chỉ là chuyện này em chỉ quen biết mỗi mình anh, nên..."

Hàn Duyệt thở dài, ngẩng đầu lên nói: "Mặc dù anh đã giành được dự án khu nghỉ dưỡng ở ngoại ô, nhưng em biết công ty của chị Phương dù có quy mô lớn cũng khó mà đảm nhận toàn bộ dự án một mình. Không phải dạo gần đây anh và chị ấy cũng đang lo lắng chuyện này, mới phải chạy khắp nơi tham dự các buổi tiệc thương mại để tìm kiếm đối tác sao?"

Hàn Duyệt nhìn về phía Lâm Ôn, cắn c*n m** d***, mang vẻ mặt vừa mâu thuẫn vừa bất đắc dĩ thở dài. Có vẻ cô không muốn vì chuyện này mà mở lời làm phiền Lâm Ôn, nhưng cuối cùng vẫn không thể không nói: "Thật ra, xét về danh tiếng và chất lượng chuỗi cung ứng, công ty Thiên Huệ thuộc tập đoàn Hàn Thị của chúng em chắc chắn nằm trong số những lựa chọn hàng đầu. Các phương diện đều hoàn toàn đáp ứng tiêu chí lựa chọn đối tác của anh.

Anh Lâm Ôn... nếu anh không ngại những chuyện trước đây... dự án này liệu có thể chọn hợp tác với chúng em không?"

"Tất nhiên, anh cứ yên tâm! Em biết anh không muốn có bất kỳ liên quan nào đến anh trai em nữa. Hiện tại em đang ở bộ phận dự án của công ty, nếu hai công ty hợp tác, dự án này sẽ không do anh trai em phụ trách, và anh ấy tuyệt đối sẽ không nhận được lợi ích gì từ dự án này! Hoặc... nếu anh vẫn chưa yên tâm, anh có thể chỉ định một người trong công ty mà anh quen thuộc phụ trách dự án.

Thật ra, em nói thật với anh, anh Lâm Ôn..."

Hàn Duyệt lộ ra một nụ cười khổ.

"Cuộc hôn nhân mà cha em sắp đặt, em thực sự không muốn chút nào. Vị hôn phu của em cũng chỉ vì nghe theo sắp đặt của gia đình, giữa chúng em không hề có chút tình cảm nào. Em thật sự... thật sự không muốn tương lai của mình bị chôn vùi bởi một cuộc hôn nhân vì lợi ích như vậy. Em đã cầu xin cha em, nhưng ông ấy không hề quan tâm em có thích hay không, ông ấy chỉ quan tâm đến lợi ích của công ty.

Ông ấy nói rằng... chỉ cần em có thể giành được dự án này, chứng minh rằng em có năng lực đem lại lợi ích cho công ty, ông ấy mới cân nhắc việc hủy bỏ hôn ước của em. Vì vậy, em chỉ có thể tìm đến anh. Em thực sự không còn cách nào khác..."

"...." Trong lúc nhất thời, Lâm Ôn không biết nên trả lời thế nào.

Không phải vì lời thỉnh cầu của Hàn Duyệt khiến cậu khó mở lời, mà bởi trong cuộc trò chuyện vừa rồi, cậu chợt nhận ra rằng Hàn Duyệt dường như không phải là cô tiểu thư dịu dàng, không tranh không giành, không có tham vọng như cậu từng nghĩ.

Hàn Duyệt không chỉ hiểu rõ quy mô và vấn đề của công ty Phương Dư, thậm chí còn biết được kế hoạch gần đây của cậu và Phương Dư trong việc tìm kiếm đối tác. Đây hoàn toàn không phải là điều mà một cô gái chỉ quanh quẩn trong khuê phòng, luôn nghe lời người khác, không quan tâm thế sự sẽ quan tâm hoặc tìm hiểu.

Hàn Duyệt không hề yếu đuối và đơn giản như vẻ ngoài mà cô thể hiện.

Mỗi lần gặp lại Hàn Duyệt kể từ sau khi tái ngộ, mỗi lời khách sáo mà cô nói với cậu, có lẽ đều là sự quan sát và thăm dò từng bước một.

Có lẽ, ngay từ đầu, cô đã tính toán tất cả mọi thứ.

Hàn Duyệt lần đầu tiên tham dự hội nghị chiêu thương phát hiện Lâm Ôn đã trở về nước và đang làm việc dưới quyền Phương Dư; đến khi hội nghị được tổ chức lại lần thứ hai, cô tận mắt chứng kiến Lâm Ôn giành được dự án, đồng thời nhân cơ hội gặp gỡ ngầm ám chỉ tình cảnh khó khăn của mình, mong muốn nhận được sự giúp đỡ. Đến lần này, khi tình cờ gặp lại, cô đã trực tiếp chặn Lâm Ôn, nói thẳng nhu cầu của mình, kể về hoàn cảnh và suy nghĩ, hy vọng Lâm Ôn vì tình nghĩa trước đây mà tiện tay giúp đỡ cô.

Mỗi bước đi của cô đều không sai.

Chỉ là, cô hiểu rõ con người Lâm Ôn của ngày trước, chứ không phải bây giờ. Lâm Ôn ngày xưa tuyệt đối sẽ không nhìn thấu được vẻ mặt ngập ngừng muốn nói lại thôi hay thủ đoạn giả bộ khó xử, không cam lòng của cô. Cậu cũng không thể đọc ra ý nghĩa sâu xa trong những lời nói ấy, mà chỉ đơn giản cho rằng Hàn  thật sự không còn đường nào khác nên mới đến cầu cứu cậu.

Nhưng sau hơn hai năm ở Anh, đã quen đối mặt với đủ loại mưu kế lớn nhỏ và các thủ đoạn cao tay, giờ đây Lâm Ôn đã thấu hiểu rõ ràng mục đích của sự yếu thế mà Hàn Nhạc thể hiện, cũng như những gì cô muốn đạt được.

Dẫu vậy, cậu không cảm thấy Hàn Duyệt làm sai điều gì.

Ngược lại, cậu rất khâm phục Hàn Duyệt.

Có lẽ cảm giác này cũng giống như tâm trạng của Phó Thâm khi nhìn thấy Lâm Ôn giành chức vô địch trên sân polo ngày trước. Sau khi hiểu được mục đích thực sự của Hàn Duyệt, Lâm Ôn chỉ cảm thấy vui mừng. Một người từng thật lòng đối xử tốt với cậu, giờ đây không chỉ sở hữu khả năng tự bảo vệ bản thân mà còn dám đấu tranh vì tương lai của mình, như thế tốt hơn nhiều so với việc cô phải hy sinh bản thân vì lợi ích của người khác, cả đời chỉ làm một "bình hoa" của nhà họ Hàn.

Lâm Ôn rất sẵn lòng giúp đỡ Hàn Duyệt.

Dưới sự ảnh hưởng từ phong cách hành sự của Phó Thâm suốt nhiều năm, cậu thậm chí còn nghĩ ra một cách có thể mang lại lợi ích nhiều hơn cho chính mình.

Cho nên, cậu muốn giao một nửa dự án khu nghỉ dưỡng này cho Hàn Tri để hợp tác à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!