Chương 8: (Vô Đề)

14.

Tôi nghe thấy Ninh Chu Ngôn gọi tên mình.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Nghe có vẻ hơi lo lắng, khác hẳn với vẻ ngoài giả vờ trước đây.

Nước trong bể lạnh thấu xương, nhưng hơi thở tôi phả ra lại nóng như thiêu đốt.

Tôi chợt có cảm giác bể bơi này quá rộng lớn, như thể tìm thế nào cũng không tìm hết được.

"Úc Lâm, lên đây ngay!"

Giọng của Ninh Chu Ngôn sắc lạnh hơn một chút.

Không biết bao lâu trôi qua, khi sức lực sắp cạn kiệt, cuối cùng tôi cũng tìm thấy sợi dây chuyền ở góc đáy bể.

Khoảnh khắc nhặt lên, tôi cảm giác cơ thể mình cũng đang mất kiểm soát mà chìm xuống.

Nước từng chút, từng chút một tràn vào khoang mũi.

Ngay khi tôi sắp mất đi ý thức, có người nhảy xuống siết chặt lấy tôi, bơi về phía ánh sáng.

Cơ thể người đó đang run rẩy.

"Liều mạng như vậy, là vì tôi hay vì hắn?"

Trong cơn mơ hồ, giọng nói đầy ẩn ý của Ninh Chu Ngôn vang lên đứt quãng.

Tôi không kịp suy nghĩ xem anh đang nói gì.

Thay vào đó, một nghi vấn chợt nảy lên trong đầu.

Tôi nhớ rõ Kỳ Văn từng nói—Ninh Chu Ngôn sợ nước cơ mà?

Vậy tại sao anh vẫn nhảy xuống?

Còn run rẩy đến mức này…

Chưa kịp nghĩ nhiều, tôi đã hoàn toàn chìm vào bóng tối.

…..

"...Ừ, là tôi bảo vệ sĩ không xuất hiện."

"Vết thương này còn phải giữ vài ngày nữa, để về nhà cũ ăn cơm cho ông già xem."

"Mấy kẻ đó chắc không phải do Kỳ Văn sai khiến đâu, chuyện tôi về nhà họ Kỳ còn chưa công khai."

"Có thể không biết thân phận của tôi, thấy chướng mắt mà thôi."

"Cậu tìm đám người đó, dùng chút thủ đoạn khiến chúng đổ chuyện này lên đầu Kỳ Văn đi."

"Trước đây Kỳ Văn xúi bố tôi đuổi tôi đi không phải cũng giở trò giá họa hay sao? Coi như lần này trả lại cậu ta một chút."

Tôi mở mắt ra giữa những tiếng nói đứt quãng ngoài cửa.

15.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!