Mẹ kế đưa tôi đi ăn, mua trà sữa, xem phim.
Chúng tôi cùng nhau chụp ảnh, bà còn mua cho tôi một chiếc váy trắng.
Sau đó tôi tiễn mẹ kế ra bến xe.
Sắp chia tay, tôi thấy trong mắt bà có chút lo lắng.
Chợt nhận ra điều gì đó, tôi giả vờ hỏi bâng quơ:
"Dì Lưu, bây giờ dì đang sống ở đâu thế? Chờ khi có giấy báo trúng tuyển con sẽ đến chơi với dì."
Tôi nhìn thấy sắc mặt mẹ kế dần trở nên khó coi, nụ cười vẫn cứng đờ trên khuôn mặt bà.
Tôi khẽ thở dài, nhẹ giọng nói:
"Thật ra, dì không muốn đến đây đúng không?"
"Có ai ép dì làm vậy sao?"
Bà sửng sốt trước câu hỏi của tôi, ánh mắt d.a. o động không dám nhìn thẳng.
"Dì không nói con cũng đoán được là ai rồi, con tự đi hỏi anh ta."
Tôi giả vờ lấy điện thoại ra gọi.
Mẹ kế vội vàng giữ tay tôi lại:
"Không phải ép buộc, cậu ấy không ép dì. Cậu ấy chỉ tìm dì rồi đưa cho dì một khoản tiền, bảo dì đến bên con vào ngày tốt nghiệp."
"Cậu ấy sắp xếp sẵn một lịch trình vui chơi."
"Còn dặn đi dặn lại là không được để con phát hiện, ai ngờ con vẫn nhìn ra."
Tôi cụp mắt, im lặng.
22.
Tôi có một bí mật, u ám và lạnh lẽo.
Tôi từng lén lút xem tài khoản mạng xã hội của con gái riêng của mẹ ruột tôi sau khi bà tái hôn.
Đó là một cô gái rất đáng yêu.
Rạng rỡ như ánh mặt trời.
Cô ấy thường xuyên chia sẻ những khoảnh khắc đời thường của mình.
Cuối tuần hôm ấy, tôi và Ninh Chu Ngôn đang tự học ở trường.
Điện thoại thông báo người tôi theo dõi vừa cập nhật bài viết.
Tôi liếc nhìn Ninh Chu Ngôn đang ngủ say, lặng lẽ mở điện thoại ra.
Cô gái ấy đăng sáu bức ảnh, kèm dòng trạng thái:
"Chúc mừng kết thúc lớp 10!!! [rải hoa] Ăn mừng cùng ba mẹ yêu dấu[ngôi sao], mình là cô gái hạnh phúc nhất thế giới!!!"
Ảnh bao gồm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!