Chương 6: (Vô Đề)

Editor: Sapoche

Lúc này Mạnh Đan Chi không nói được câu nào.

Tuy đã sớm quen với ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, nhưng kiểu này vẫn là lần đầu tiên!

Đặc biệt là ví dụ mà Chu Yến Kinh đưa ra, giáo sư Mạnh thật sự rất lo lắng cô từ chối, nhưng ông nghĩ nếu như cô muốn từ chối thì chắc cũng sẽ ổn thôi, không sao cả.

Đương nhiên người trong nhà sẽ bảo vệ cô rồi.

"… Em không có không đồng ý.

"Mạnh Đan Chi hơi hơi cắn răng. Quả thật cô còn chưa nói không đồng ý, chỉ là nhìn hai người họ thảo luận với nhau hết nửa ngày, mà cô cũng không được mở miệng, nên mới nói ra suy nghĩ trong lòng thôi. Đính hôn với Chu Yến Kinh cũng không có gì xấu. Giáo sư Mạnh cười rộ lên,"Thế không phải là tốt lắm sao.

"Mọi người đều biết rõ về nhau, đương nhiên so với người bên ngoài thì độ tín nhiệm cũng cao hơn, hơn nữa bây giờ Chu Yến Kinh đang làm việc trong cơ quan nhà nước, không thể nào làm ra những chuyện không hợp lẽ thường được. Chu Yến Kinh dạ:"Ngày mai ba mẹ con sẽ đến để bàn bạc chuyện này, chuyện này người lớn bàn bạc với nhau sẽ thích hợp hơn.

"Giáo sư Mạnh nghe thế thì vô cùng vui vẻ nói:"Được, được.

"Ông chỉ sợ anh là vì ông nói nên mới bằng lòng, còn nữa, lúc trước vì đây là chuyện ngoài ý muốn nên ông âm thầm ép hai nhà đính hôn bằng miệng. Tuy nói ông cũng không ngại làm chuyện này trước khi kết hôn, dù sao vẫn là hy vọng lần đầu tiên của cháu gái mình có thể để cho chồng của nó. Huống hồ sau lần đó, đưa ra chủ ý"đính hôn

", hai người họ cũng không ở chung với nhau nữa. Nếu lần này Chu Yến Kinh trở về lại không đồng ý, thế nhà họ Chu, ông cũng không cần thiết phải qua lại nữa, coi như không quen biết nhau. Khoảng thời gian ăn cơm sau đó, Mạnh Đan Chi luôn giữ im lặng. Mãi đến khi kết thúc, cô mới nắm lấy cánh tay Chu Yến Kinh,"Sao anh không nói trước với em một tiếng, đột nhiên nói như thế?"

"Rất đột ngột sao?"

Chu Yến Kinh hỏi.

"Đương nhiên." Đôi lông mày thanh tú của Mạnh Đan Chi nhíu lại, "Chủ yếu là anh không nói với em.Chu Yến Kinh nói:Trước kia chúng ta đã trong trạng thái của vị hôn thê rồi, đưa ra lời đính hôn chỉ là nghi lễ cần thực hiện thôi.

"Thì đúng là như thế, nhưng mà… Mạnh Đan Chi buông tay ra,"Nhìn dáng vẻ anh nói đúng tình hợp lý chưa kìa.

"Cô ngẩng đầu ngó trái ngó phải, bỗng nhiên cười rộ lên,"Trên bàn cơm anh không phải cố ý chứ, anh chắc không phải sợ em không đồng ý chứ?

"Lúc Mạnh Đan Chi cười lên vô cùng động lòng người. Chu Yến Kinh nhìn cô,"Sẽ không.

"Chỉ cần hai chữ này, Mạnh Đan Chi nhất thời không hiểu được là do"Anh không sợ" hay là cho rằng "Cô sẽ không nói không đồng ý.

"Cô dứt khoát chẳng thèm nghĩ nữa."Trời tối rồi, anh Yến Kinh mau về nhà đi thôi." Mạnh Đan Chi thúc giục anh nói: "Một mình trở về nhớ chú ý an toàn nhé.

"Cô nói xong thì tự mình vui vẻ. Chu Yến Kinh biết rõ còn cố hỏi:"Đêm nay em ở lại đây sao?

"Mạnh Đan Chi gật đầu,"Nếu không thì sao?

"Cô cảnh giác quay đầu nhìn anh, đột nhiên ám chỉ:"Hôm nay là ngày thứ hai.

"Quả thật giống như hai người trong lúc đó đã tạo nên ám hiệu bí mật rồi. Chu Yến Kinh mỉm cười:"Được.

"Anh không nói gì nữa, Mạnh Đan Chi nhìn thấy anh nói vài câu khách sáo với ông nội và anh trai, sau đó một mình rời khỏi nhà họ Mạnh."Hai ngày này em ở nhà.

"Khi cô đi đến, Mạnh Chiếu Thanh nói. Giáo sư Mạnh đã lên lầu nghỉ ngơi, trong phòng khách chỉ có anh em hai người."Em ở đây cách trường học rất xa, còn phải ngồi xe." Mạnh Đan Chi ngạc nhiên, làm nũng: "Anh à, anh thương xót em, thương xót em đi.

"Mạnh Chiếu Thanh không tỏ vẻ gì, hơn nữa bắt đầu thuyết giảng:"Vô dụng thôi, trước khi đính hôn em đều phải ở đây, nếu bị anh phát hiện, sẽ…

"Anh nhíu mày, sửa lại chủ ý."Để anh xem thử có phòng thích hợp cho em ở không."

"Em sẽ nhanh tốt nghiệp thôi, vì mấy tháng mà mua nhà ở mới, có chút phí tiền.Không có nói, em không biết." Mạnh Đan Chi ngồi xuống, biết anh nghĩ thế nào: "Nhưng mà cũng chẳng sao cả, chuyện này không sớm thì muộn thôi, em cũng chẳng có chút nào miễn cưỡng cả.

"Thấy cô quả thật không có vẻ gì là không vui, Mạnh Chiếu Thanh mới không nói gì nữa. Nhớ đến mấy hộp quà mà Chu Yến Kinh mang đến, Mạnh Đan Chi có chút tò mò. Hai hộp quà, trong đó có một cái tặng cho giáo sư Mạnh, sau khi cô mở ra bên trong là đôi khuyên tai, tỏa sáng khắp nơi, rất đẹp. Mạnh Đan Chi rất thích. Chu Yến Kinh lại có thể giấu giếm lâu như thế, trên xe hỏi anh cũng chẳng thèm nói. Nhìn thấy giá trị của quà tặng thế này, chuyện đêm nay không so đo nữa. Mạnh Chiếu Thanh để tất cả vào mắt,"Chỉ một món quà nhỏ đã thu thập được em."

"Anh nói rất có đạo lý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!