Chương 46: (Vô Đề)

Editor: Sapoche

Chu Yến Kinh là người sẽ nhất kiến chung tình sao?

Trình Tư Tư nghi ngờ người mà cô gặp hôm nay không phải người thật.

Cô ta trở về phòng của mình, tính đi hỏi Tưởng Đông một chút, nhưng chắc bây giờ Tưởng Đông đã nghỉ ngơi rồi nên từ bỏ.

Chu Yến Kinh kiếm số danh bạ Lục Dương trong danh bạ.

Thời gian khác nhau, khi Lục Dương nhận điện thoại vẫn còn đang mơ màng: "Sao lại đột nhiên gọi cho tớ thế? Muốn đến Ninh Thành sao?"

"Bây giờ tớ không ở trong nước."

Chu Yến Kinh giải thích: "Gần đây, vợ chưa cưới của tớ đang làm thông tin công bố văn hóa phi vật thể, nhưng xuất hiện một chút vấn đề, cậu ở đấy giúp tớ một chút.

"Lục Dương càng mơ hồ hơn. Anh ấy mặc kệ mấy cái sắp xếp này, nhưng quả thật chuyện này có trùng hợp với công việc của anh ấy."Được rồi, cậu để cô ấy đến tìm tớ là được."

Nhưng Lục Dương cũng không dám hứa sớm: "Nếu có chuyện gì phiền phức, thế thì tớ không quản được đâu.

"Anh ấy suy nghĩ một chút, trên phương diện này chắc Chu Yến Kinh sẽ biết chừng mực hơn anh ấy. Chu Yến Kinh:"Sẽ không đâu.

"Anh ấy lướt qua đề tài này:"Về những chuyện khác, thì cũng ổn."

Sau khi cúp điện thoại, anh đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, dù là ai ngồi máy bay lâu như thế cũng đều sẽ mệt mỏi.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, Chu Yến Kinh tính đi ra ngoài ăn cơm.

Sắp ra đến cửa, nhưng anh lại nghĩ về đoạn đối thoại với Trình Tư Tư trước đấy, anh lại quay về, lấy nhẫn đính hôn đeo lên ngón tay.

Trình Tư Tư lần nữa thấy bọn họ đã là giờ ăn cơm.

Cô ta đang ăn cơm với mấy đồng nghiệp, tuy đồng nghiệp không phụ trách phiên dịch bây giờ, nhưng cũng biết công việc của cô ta trong tuần tới.

"Thật sao?"

"Tôi còn có thể lừa anh được sao?" Trình Tư Tư nghi ngờ, "Trước kia Chu Yến Kinh từ chối tôi cũng từng lấy cái cớ vô dụng như thế, nhưng sao có thể thành thật được chứ?

"Đồng nghiệp ăn hai muỗng lại nói:"Cục trưởng Chu không giống người bậy bạ.

"Chuyện này có gì tốt để nói bừa chứ. Ký ức của anh ta về Chu Yến Kinh cũng không nhiều lắm, bởi vì chỉ ở chung với nhau hai ba tháng thì đối phương đã đi rồi, cho nên phần lớn đều nghe từ miệng của Trình Tư Tư."Theo đuổi không được thì quên đi.Trình Tư Tư nói:Nếu có ai tốt hơn anh ấy, thì tôi chắc chắn không chon anh ấy.

"Đồng nghiệp nghĩ cũng đúng. Người xuất sắc không ít, nhưng nếu đặt Chu Yến Kinh lên bàn cân để so sánh các phương diện như tình cách hay vẻ ngoài xuất sắc như anh, đều rất khó tìm."A, người đến kìa.

"Trình Tư Tư nhìn sang bên kia, quả nhiên nhìn thấy hai người Chu Yến Kinh và Tưởng Đông, bọn họ trực tiếp đi song song với nhau. Đồng nghiệp liếc mắt nhìn:"Trên tay cục trưởng Chu có phải có cái gì lấp lánh không thế?

"Cách đó không xa, Trình Tư Tư cẩn thận nhìn rõ,"Hình như là nhẫn." Cô ta ngạc nhiên: "Thật hay giả thế? Nhìn qua trông cũng rất giống.

"Lúc này trong lòng cô ta đang nửa tin nửa ngờ. Cuối cùng lúc hai người họ tách nhau ra, Trình Tư Tư cũng đã tìm thấy Tưởng Đông:"Cậu ở chung với Chu Yến Kinh lâu thế, nói thật đi, anh ấy đính hôn rồi sao?

"Tưởng Đông sớm biết mình chắc chắn sẽ bị hỏi vấn đề này, nhanh chóng gật đầu:"Đúng rồi.

"Lúc này Trình Tư Tư đã không ngạc nhiên nữa:"Anh ấy có thể nhất kiến chung tình sao?

"Tưởng Đông:? Nhất kiến chung tình? Anh ấy cũng không biết cách nói này đấy. Theo anh ấy biết, cục trưởng nhà mình và phu nhân rõ ràng đã quen biết từ rất lâu rồi, người lớn trong nhà cũng quen biết nhau, cũng quen luôn anh trai nhà người ra, sao lại nhất kiến chung tình được. Anh ấy nói dối không chớp mắt:"Cục trưởng nói như thế đấy.

"Chớp mắt Trình Tư Tư đã chẳng còn hứng thú nữa, chỉ là có chút tò mò:"Cậu nói tôi biết đi, là kiểu người gì thế, anh ấy không hiểu phong tình, thì có thể trực tiếp đính hôn à.Tưởng Đông:Khó nói được.Trình Tư Tư:Tôi không tìm ra được, hỏi một chút.Tưởng Đông mơ hồ:Dù sao cũng rất tốt.

"Có thể khiến Tưởng Đông nói ra hai từ"Rất tốt", chắc chắn không phải là giả, nhưng Trình Tư Tư hoàn toàn không nghĩ ra được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!