Chương 29: (Vô Đề)

Editor: Sapoche

Mạnh Đan Chi đang mơ hồ nên không biết biểu hiện của cô có bao nhiêu rõ ràng.

Chu Yến Kinh đương nhiên nhìn thấy rõ, người bình thường lần đầu tiên nghe thấy vấn đề như thế, sẽ hỏi "Sửa thông tin gì

". Đương nhiên, có lẽ anh đã đoán sai ngay từ đầu. Nhưng sau đó, Mạnh Đan Chi thoáng có biểu hiện chột dạ, khiến anh vô cùng chắc chắn về chuyện này. Độ cong khóe môi của Chu Yến Kinh cũng không được rõ ràng, từ từ mở miệng:"Người biết hai chúng ta đính hôn cũng không nhiều lắm, cũng không đến mức mấy nhân viên chẳng có quan hệ gì truyển ra."

"Mặc dù có chút kỳ quái, nhưng không sao cả.

"Nghe thấy anh nói như thế, hình như không tính truy cứu trách nhiệm. Mạnh Đan Chi trừng mắt nhìn anh,"Thế anh Yến Kinh tính mặc kệ sao?

"Ánh mắt Chu Yến Kinh vẫn luôn đặt trên mặt cô chưa từng rời đi, giả vờ như suy nghĩ nói:"Em cảm thấy anh nên xử lý như thế nào mới tốt đây?"

"… Đương nhiên nhìn thử là ai làm rồi.

"Mạnh Đan Chi người làm việc này, sao có thể giúp anh nghĩ biện pháp được. Chu Yến Kinh nói:"Anh sẽ suy nghĩ thật kỹ.

"Mạnh Đan Chi còn cảm thấy anh giống như có ý nghiêm túc, trong lòng cô bây giờ cũng hệt như mèo cào, sao lúc trước cô không tự quản tốt tay mình chứ. Cô cố ý muốn sửa tình trạng hôn nhân chứ không phải mấy thông tin khác. Nhưng lại chỉnh sai lầm rồi. Cùng lắm thì thừa nhận thôi. Mạnh Đan Chi nghĩ như thế, nên cũng dần bình tĩnh, cô đang tính hỏi tối nay có phải vẫn đến nhà hàng lần trước ăn hay không, thì thấy anh đang nhìn cô. Vẻ mặt của anh giống như nhìn thấu suy nghĩ của cô rồi."Anh nhìn em làm gì?" Cô hỏi.

"Anh đang nghĩ cách để xử lý tốt chuyện này.

"Chu Yến Kinh nói. Mạnh Đan Chi cảnh giác nhìn anh,"Vậy anh nhìn em để làm gì?

"Chu Yến Kinh đến sát bên cô, giọng d3 xuống mức thấp nhất:"Chẳng lẽ người kia không phải là em sao?

"Bên trong xe im lặng mất vài giây. Lái xe ngồi phía trước nghĩ phía sau hai người đang thì thầm nói cái gì, không nghĩ đến giây tiếp theo đã thấy cô kêu lên một tiếng than, hình như rất tức giận. Mạnh Đan Chi lấy tay che mặt lại,"Anh cũng đã biết rồi còn đi hỏi em!Chu Yến Kinh cười,Sợ đoán sai.

"Mạnh Đan Chi căn bản chẳng muốn nhìn anh, hai má lúc này cũng dần hồng hồng lên:"Em chỉ thấy trên đó viết sai rồi nên mới sửa lại, hay là xóa đi được không?"

"Anh chưa nói là em sửa sai.

"Chu Yến Kinh kéo tay cô xuống. Một tay kia của Mạnh Đan Chi gạt khỏi tay anh, một tay che mặt mình lại, đưa mắt lén nhìn anh:"Không sửa sai, vậy anh không cần xử lý.

"Chu Yến Kinh không chút do dự:"Không được.Anh nhắc nhở cô:Tự em nói phải trừng trị thật tốt."

"…

"Im lặng hồi lâu, cuối cùng Mạnh Đan Chi cũng chấp nhận chuyện mình bị phát hiện, hơn nữa bắt đầu lạnh nhạt liếc nhìn anh, Cô có thể không nghe theo, anh lại không thể làm gì cô. Trong mắt Chu Yến Kinh chứa ý cười,"Tặng cho anh một món quà, sẽ xóa bỏ.Anh hỏi:Chấp nhận không?

"Mạnh Đan Chi vừa nghe thấy yêu cầu đơn giản như thế, đuôi mắt cong cong, nóng rực như ánh mặt trời:"Tốt nhất là anh đừng đổi ý đấy."

"Sẽ không.

"Chu Yến Kinh nói. Mạnh Đan Chi gật đầu, lại cường điệu thêm:"Không cho phép đổi ý đâu đấy, tự anh nói ra, lái xe cũng nghe rồi.

"Lái xe bất ngờ bị điểm danh chưa kịp phòng bị:"… Vừa nãy tôi mất thất thần.Mạnh Đan Chi:?

"Kiểu nói dối này không cần thiết phải nói ra đâu. Nhưng mà trong lòng Mạnh Đan Chi đã tính toán nên tặng anh cái gì rồi. Tâm tư thêu chút đồ lên cà vạt cho anh trước đó lần nữa nổi dậy, lúc ấy tính lấy lý do quà sinh nhật để tặng anh. Lúc này càng thích hợp hơn. Về phần quà sinh nhật đến lúc đó lại tính thêm lần nữa. - Sau khi xuống xe, Mạnh Đan Chi mới phát hiện ra, chỗ hôm nay đến không phải là nhà hàng lần trước đến ăn."Không phải là anh muốn ăn tất cả các quán ăn ở Bắc Kinh một lần chứ?" Cô tò mò, "Sao anh biết nhiều quán ăn gia đình ở Ninh Thành thế ạ.

"Chu Yến Kinh buồn cười:"Anh cũng chẳng phải chủ blog về mỹ thực.

"Cái đáp án này nói ra cũng chẳng biết được gì."Cho nên anh thích ăn đồ của Ninh Thành rồi." Mạnh Đan Chi nói.

"Trước mắt mà nói chắc là có một chút." Chu Yến Kinh không khẳng định chắc chắn, dù sao anh cũng là người lớn lên ở Bắc Kinh, vẫn vừa miệng với đồ ở nơi mình sinh ra hơn.

Nhưng vì Mạnh Đan Chi thích ăn nên Chu Yến Kinh thườnng đưa cô đến những nơi có hương vị cô từng ăn qua.

Lại cảm thấy có thể trước kia ở Ninh Thành một khoảng thời gian, nên trở nên thích?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!