Editor: Quỳnh Cửu (Đã Beta)
Thời Hạ đi vào WC liền thấy Hứa Văn Văn và hai nữ sinh khác đang hút thuốc ở trong.
Hứa Văn Văn nhìn thấy cô, cơ thể vốn đang lười biếng đứng thẳng tắp hẳn lên, mắt nhìn cô đầy cảnh giác.
Thời Hạ chả quan tâm tí nào, rút một điếu thuốc ra châm, rít một hơi.
Hương vị đã quen từ lâu.
Thời Hạ hút thuốc, một tay để trước ngực, thuốc được kẹp giữa hai ngón tay trắng nõn thon dài, tư thế nhả khói vô cùng tao nhã thành thục.
Rõ ràng cô đang mặc bộ đồng phục bình thường nhất, tóc cũng chỉ buộc đuôi gà mà thôi, nhưng khi cô đứng đó, tựa như là mỹ nữ Thượng Hại thời dân quốc mặc sườn xám hút xì gà vậy, cách đưa tay nhấc chân đều phong tình hơn mấy đứa học sinh như cô ta nhiều.
Hút hết một điếu thuốc Thời Hạ rửa tay thật sạch, xoay người định đi.
Thời Hạ. Hứa Văn Văn gọi cô lại.
Thời Hạ quay đầu, không phải cô ta mất trí nhớ đấy chứ?
Sự thật chứng minh là trí nhớ của Hứa Văn Văn rất tốt, cô ta không lấy nhiều hiếp ít nữa mà chuyển sang công kích ngôn từ.
Hứa Văn Văn xua tay bảo hai nữ sinh kia đi ra ngoài mới mở miệng,
"Thời Hạ, hôm đấy ở đồn xảy ra chuyện gì mày có biết không?"
"Đồn cảnh sát gì cơ? Hôm nào? Hôm 5 người bọn mày đánh tao á?" Thời Hạ không chút nể tình nào chế giễu cô ta.
Hứa Văn Văn nghiến răng, nhưng lại ép mình nhịn xuống,
"Thời Hạ, mày đừng giả ngu nữa, nhìn bộ dạng này của mày hẳn là không biết có gì xảy ra rồi."Biết gì cơ?
"Thời Hạ không nhịn được cười lên, nói mãi không vào được vấn đề chính, vòng vòng vo vo. Hứa Văn Văn,"Luật sư của nhà bọn mày là Thẩm Nhất Thành tìm phải không?
"Hôm đấy cô ta cũng có mặt ở đồn, nghe luật sư kia đối thoại với Tưởng Lan cũng đoán được vài phần. Thời Hạ lại châm một điếu thuốc nữa, không nói gì."Mày muốn kiện bọn tao, thế mày có biết luật sư kia muốn dùng tội danh gì để khởi kiện không?Thời Hạ, luật sư định dùng tội cưỡng dâm bất thành để kiện đấy.Hứa Văn Văn cười,Mày nói xem có buồn cười không cơ chứ, cưỡng dâm bất thành, đầu óc Thẩm Nhất Thành xưa giờ đều rất thông mình, chắc chủ ý này cũng là cậu ta nghĩ ra, hoặc lùi một bước mà nói, cho dù đấy không phải là ý kiến cậu ta đưa ra, thì cậu ta vẫn biết rõ chuyện này.Tao còn tưởng bọn mày đang yêu nhau, thế mà vì kèn cựa nhau mà nói bạn gái mình bị cưỡng dâm, tim cũng đủ rắn đấy nhề.
"Cưỡng dâm? Thời Hạ cụp mắt, khói thuốc tản ra trước mặt cô, nhìn không rõ biểu cảm."Nếu việc này mà bị truyền ra ngoài để người khác biết, sau này mày còn đến trường thế nào được?Thời Hạ, chắc mày không nghĩ là Thẩm Nhất Thành thật lòng thích mày đấy chứ?
"Hứa Văn Văn thấy Thời Hạ im lặng không nói, càng được voi đòi hai bà Trưng, cô ta bây giờ không dám động tay động chân với Thời Hạ nên chỉ có thể dùng lời nói kiếm chút hời mà thôi. Thời Hạ cau mày,"Truyền ra ngoài?
Ai dám? Nếu có người dám nói, thì hồi nãy mày đã không để hai đứa người kia đi ra ngoài rồi. Làm người thì phải nhớ kĩ một tí, đừng có lần nào cũng rúc đầu vào rọ.Hơn nữa, cậu ấy có thích tao không thì tao không chắc, nhưng tao rất chắc chắn một điều đấy là...
"Thời Hạ nhướng mắt nhìn Hứa Văn Văn, cười sán lạn,"Cậu ấy rõ ràng không thích mày!"
Bị người ta lột từ đầu tới đuôi không chút nể nang gì, Hứa Văn Văn mặt đen như đít nồi bỏ đi mất.
Thời Hạ ra khỏi WC, đứng trong góc tường tối tăm để gió thổi bớt mùi khói thuốc trên người, mũi Thẩm Nhất Thành cứ như mũi chó ấy, thính vô cùng.
Thời Hạ lấy mũi chân dí dí ngọn cỏ trước mặt, trong đầu toàn là lời nói ban nãy của Hứa Văn Văn, cô nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi chỉ một chuyện đơn giản như thế, sao lại biến thành phức tạp thế này rồi.
Thấy cũng bớt mùi kha khá rồi Thời Hạ mới đứng thẳng người dậy, đang định quay lại phòng học, vừa ngầng đầu đã bị bóng đen ngay cạnh đấy dọa run cả người.
Đến lúc nhìn rõ người kia là ai, Thời Hạ mới tức tối giậm chân,
"Thẩm Nhất Thành, cậu làm tớ chết khiếp được." Tối om om lại còn nhìn thấy cái bóng vất vưởng trong xó, ai mà chẳng sợ.
Thẩm Nhất Thành chạy qua đó, mặt không cảm xúc,
"Cậu đứng đây làm gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!