Chương 9: (Vô Đề)

Cố Anh Kiệt ngửa cổ uống hết rượu trong ly, đặt ly xuống, quay đầu muốn thông báo cho Từ Ngôn Sướng đang chơi đoán số cùng một cô nàng sexy là đến lúc hắn phải đi rồi.

Nhưng lúc này, lại nghe thấy A Luân lớn tiếng cười nói với Triệu Hồng Huy: "Cậu coi chừng về sau Tần đại tiểu thư cắm sừng cậu đấy, haha"

Triệu Hồng Huy cười haha, ngữ khí khinh thường: "Cô ta là con một đấy, trong tay nắm không biết bao nhiêu cổ phần công ty, mọi người trưởng thành rồi, chỉ cần có đủ lợi ích, muốn chơi như thế nào cũng không sao cả."

Tên còn lại bên cạnh cười: "Ý A Huy là hắn muốn cho đại tiểu thư mọc sừng."

Triệu Hồng Huy cười: "Chẳng lẽ muốn thủ thân như ngọc, đừng nói đùa." Cả đám cười cười ha hả. Cố Anh Kiệt đen mặt, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Tần Vũ Phi: "Nhớ nhắc nhở cha em, bất kể em gả cho ai, nhất định phải ký thỏa thuận trước hôn nhân.

"Tần Vũ Phi đang ở trong phòng đắp mặt nạ, đọc được tin nhắn vừa gửi đến, da mặt cô co giật, hắn ta phát điên cái gì vậy? Bên này, Cố Anh Kiệt đang nghe Triệu Hồng Huy nói, có lẽ nhóm người bọn họ uống hơi nhiều , có thể đây vốn là thói hư của họ, chủ đề vẫn xoay quanh Tần Vũ Phi."Mọi người nói cô ta khó theo đuổi, có cái gì khó đâu. A Luân, kỳ thật là con gái, đặc biệt lại là dạng con gái như Tần Vũ Phi, tiền cô ta có nhiều mà, cái cô ta đòi hỏi chính là khuôn mặt, nếu cậu đẹp trai giống tớ, cô ta liền đi theo cậu ngay."

"Cút."

A Luân thẹn quá hóa giận, quát to. Mọi người cười lớn. Triệu Hồng Huy nói tiếp:

"Cô ta không khó theo đuổi, chỉ là tính tình rất chua ngoa, cái gì cũng không để vào mắt, bày ra vẻ mặt tự cao tự đại. Nhưng cô ta là Tần Vũ Phi, tôi nhịn. Đợi sau khi kết hôn, tôi xem cô ta còn hung hăng càn quấy đến khi nào."

"Vậy cũng phải đợi đến ngày cô ấy thực sự lấy mày.

"Cố Anh Kiệt nhịn không được mở miệng mỉa mai một câu. Hắn bỏ di động lại vào túi, thật sự không biết còn có thể nói cái gì cho Tần Vũ Phi. Cô gái kia rất sĩ diện, nếu như cô biết bạn trai ở trước mặt nhiều người nói những lời này khẳng định sẽ không nén được giận. Hắn đã cảnh báo rồi, cô sẽ hiểu ý."Theo đuổi được bạn gái rồi, một mặt khoe khoang với mọi người cô ấy là bạn gái mình, một mặt quay lưng nói xấu cô ấy với bạn bè, như vậy cũng là đàn ông sao?"

"Cố Anh Kiệt, mày có ý gì?"

Triệu Hồng Huy quay lại trừng mắt nhìn Cố Anh Kiệt. Lúc trước đều là bạn bè tốt giễu cợt, hắn ta coi như mọi người chơi đùa ầm ĩ nên không sao, nhưng Cố Anh Kiệt với hắn cũng không phải thân thiết gì vậy nên lời nói kiểu này từ miệng Cố Anh Kiệt thốt ra nghe rất châm chọc.

"Như mày nói đấy, Tần Vũ Phi tự cao tự đại, chứng minh cô ấy không coi trọng mày. Còn có, nhà mày gặp khó khăn trong việc quay vòng vốn rồi sao? Cần phải bám váy đàn bà để kiếm chút tiền sao?

"Cố Anh Kiệt độc miệng nói tiếp. Triệu Hồng Huy vỗ mạnh bàn một cái, mượn rượu mà mắng:"Con mẹ nó, muốn chết!"

Từ Ngôn Sướng nghe thấy bên cạnh ồn ào liền nhảy dựng lên cùng với mấy người bạn tách hai người ra.

"Thôi thôi, đều là bạn bè cả, chỉ là nói đùa thôi mà."

Cố Anh Kiệt móc tiền ra để trên bàn, nói xin lỗi với Doãn Thực, sau đó xoay người rời đi. Đi chưa được mấy bước, nghe thấy Triệu Hồng Huy kêu gào:

"Bố mày là ai mà cần phải bám váy đàn bà? Là Tần Vũ Phi bám lấy tao không buông, còn thiếu quỳ xuống liếm ngón chân tao cầu tao cần cô ta."

Cố Anh Kiệt ngừng bước, trong khoảnh khắc đó, đôi mắt trong suốt của Tần Vũ Phi hiện lên trong đầu hắn, cô ngồi ngốc ở bên trong tiệm thức ăn nhanh cũ nhìn chằm chằm vào ánh đèn của cửa hàng đối diện, kể về nỗi đau của cô, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi kể về tên đàn ông khốn nạn phản bội làm tổn thương cô, bộ dạng khổ sở vì mất đi bạn thân, bộ dạng khi cô nói: "Cố Anh Kiệt, tôi nói cho anh một bí mật, anh không được kể cho ai đâu đấy.

". Còn có bộ dạng cô thẳng thắn cởi mở, không lễ phép… Cố Anh Kiệt cũng không biết mình bị làm sao nữa, hắn quay trở lại, hung hăng đấm một quyền vào mặt Triệu Hồng Huy. Triệu Hồng Huy hét lên thất thanh, còn chưa kịp phản ứng xem chuyện gì xảy ra thì cả người đã bị đập vào kệ rượu bên cạnh. Tên bên cạnh lạnh giọng quát:"Cố Anh Kiệt!

Mày nổi điên gì vậy?"

Nắm đấm vung về phía Cố Anh Kiệt. Cố Anh Kiệt bị đấm một cái lên mặt, đau đớn làm máu nóng trong người hắn bốc lên, mặc kệ mọi thứ, hung hãn đánh trả lại.

Lúc này Từ Ngôn Sướng cũng chạy tới, một cước đá văng tên muốn tấn công Cố Anh Kiệt, bạn bè hai phe anh đẩy tôi đạp, thành ra một đoàn đánh nhau hỗn loạn.

Doãn Thực lại càng hoảng sợ, bận rộn dẫn nhân viên quán bar đi ngăn cản họ, những công tử này hắn ta đều không đắc tội nổi.

Nhưng những người này cũng không dễ can ngăn, mọi người đều uống hơi nhiều, lúc trước châm chọc nhau cũng là quá hưng phấn rồi, hiện tại biến thành đánh nhau, mỗi người đều không kiềm chế được sự kích động của mình.

Cuối cùng sự việc gây ồn ào đến những khách hàng bên cạnh nên mới có người báo cảnh sát, Doãn Thực nhanh chóng tìm cách cho mọi người rút lui yên ổn. May mắn đám công tử này vẫn chưa mất trí hoàn toàn, ai cũng không muốn đến cục cảnh sát kiếm phiền phức.

Tuy đánh nhau có thể thu xếp, nhưng những người này cũng không gánh nổi.

Sự việc tuy là Cố Anh Kiệt ra tay trước nhưng nói thật Triệu Hồng Huy vẫn không biết đối mặt với người ngoài như thế nào, hơn nữa việc này còn liên quan đến Tần Vũ Phi, làm lớn chuyện thật sự không tốt. Cho nên cũng không ai dám làm gì, trước tiên cứ giải tán là quan trọng nhất.

Doãn Thực giải quyết xong hậu quả, lúc về đến nhà cũng đã là năm giờ sáng. Doãn Đình đi vệ sinh thì liền bắt gặp khuôn mặt bị thương của anh trai, cô sợ hãi kêu lên một tiếng, rồi nhanh chóng hỏi thăm có chuyện gì đã xảy ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!