Bà Cố và Tần Vũ Phi ăn xong cơm trưa, xem lại cũng vừa kịp giờ, buổi sáng đi dạo có hơi mệt, bà cũng không muốn tiếp tục, bây giờ cùng Tần Vũ Phi đi tìm con trai cũng không có quá nhiều chuyện để nói. Vì thế gọi Tần Vũ Phi cùng đi làm tóc, Tần Vũ Phi rất vui vẻ.
Lúc làm tóc, bà Cố nhắm mắt dưỡng thần, Tần Vũ Phi ngồi bên kia tích cực dùng di động kể cho Cố Anh Kiệt nghe hôm nay thu hoạch lớn như thế nào. Mới bắt đầu Cố Anh Kiệt cũng trả lời lại rất nhanh, sau đó chắc là do bận rộn nên không trả lời lại.
Tần Vũ Phi cảm giác mình có chút không hiểu chuyện, không nói gì nữa, chỉ dặn dò Cố Anh Kiệt hôm nay cô đã kiệt sức rồi, làm bữa tối là chiêu cuối cùng, cô nhất thời xúc động, bây giờ nhớ lại cô cũng chỉ học được ba lần, tuy mỗi lần đều không tệ, nhưng dù sao lần này cũng chính tay cô làm, cô sợ ứng phó không được, thật sự không có niềm tin.
Tay nghề nấu ăn của Cố Anh Kiệt tốt hơn của cô, cô nói với Cố Anh Kiệt nhất định phải về sớm một chút để giúp đỡ. Cố Anh Kiệt đã đồng ý, nói nhất định sẽ về sớm còn nói chống vợ là chống trời.
Thời gian tiếp theo Tần Vũ Phi dùng di động tìm thực đơn, cố gắng nhớ lại quy trình nấu ăn đầu bếp đã dạy cô. Cô tự cổ vũ bản thân nhất định không có vấn đề gì, hôm nay thần may mắn đang ở bên cô, tất cả đều sẽ thuận lợi.
Làm tóc xong, bà Cố ngồi xe Tần Vũ Phi đến nhà Cố Anh Kiệt. Bà ngồi vào trong xe liền hỏi Tần Vũ Phi định làm món gì để liệt kê ra nhờ tài xế đi mua, hai người không cần phải đi nữa. Tần Vũ Phi cảm thấy ý kiến này rất hay.
Bởi vì cô cũng chưa từng đi mua đồ ăn bao giờ, lúc học nấu ăn cô đều dùng nguyên liệu có sẵn. Thật sự sợ lúc đi mua gây ra chuyện gì khiến người ta chê cười. Vì vậy cô liệt kê ra một danh sách, định làm món cá hấp, rau cải xào, thịt chiên và canh rong biển nấu xương heo.
Bà Cố đến phòng bếp nhìn một chút, mở tủ lạnh ra, sau đó trên tờ giấy những đồ cần mua thêm hành tây, gừng, gia vị nêm đồ ăn, lại thêm ít gia vị điều chỉnh hương vị, lúc này mới gọi điện thoại cho tài xế.
Lúc này, Tần Vũ Phi cảm thấy khẩn trương, cô đã quên, bà Cố là người mẹ chu đáo, nấu ăn khẳng định rất ngon. Aizzz, cô thật sự quá ngốc, cái gì gọi là đắc ý quên mình, chính là như thế này đây. Lỡ như cô làm không tốt, hay không thể ăn, sẽ không phải bị mất điểm chứ?
Tần Vũ Phi bất an, mà bà Cố thu xếp hết những việc này cảm thấy mệt mỏi liền nói đi vào phòng khách chợp mắt một lát.
Tần Vũ Phi nhanh chóng đưa bà đến phòng khách, sắp xếp mọi thứ cho bà, sau đó quay về phòng ngủ gọi điện thoại cho Cố Anh Kiệt, muốn hỏi anh khi nào trở về, cô nấu cơm thật sự cần có sự giúp đỡ của anh.
Kết quả máy bận.
Tần Vũ Phi không để ý, lại xem qua quy trình một lần, ghi nhớ lại lần nữa. Lại gọi cho Cố Anh Kiệt, vẫn là máy bận. Cô tiếp tục đọc, xem đi xem lại tới 3 lần, xác nhận mình đã thuộc làu làu rồi, trong lòng thoáng yên tâm lại một chút. Với lấy điện thoại gọi cho Cố Anh Kiệt, máy vẫn bận.
Tần Vũ Phi bắt đầu thấy loạn, có cảm giác không tốt lắm. Cô bắt đầu kiểm điểm bản thân, như thế này là như thế nào vậy, không phải mọi chuyện đều đang tốt đẹp sao? Không thể quá đa nghi, không thể động một chút là nghĩ tiêu cực. Mọi chuyện đều bị nghĩ không tốt.
Bây giờ, cô chỉ là bị áp lực quá lớn, quá khẩn trương, cô cần phải bình tĩnh lại, không được nổi giận, không được giận chó đánh mèo, Cố Anh Kiệt rất vất vả, cuối tuần còn phải đi làm, chuyện của anh ấy nhất định rất khó giải quyết, anh vừa bận rộn lại vừa phải nghe cô kể chuyện đi mua sắm, cùng chuyện Bà Cố, anh nhất định rất vất vả.
Tần Vũ Phi hít sâu mấy cái, tự nói bản thân phải bình tĩnh, không được nổi giận, lát nữa Cố Anh Kiệt sẽ về. Anh đã đồng ý rồi, đừng nên làm phiền anh ấy.
Tuy nghĩ như vậy nhưng một lát sau Tần Vũ Phi nhịn không được lại gọi lần nữa. Lần này vẫn trong trạng thái bận.
Tần Vũ Phi cố gắng xem nhẹ sự không thoải mái trong lòng. Cô học lại quy trình một lần nữa, sau đó đến phòng bếp chuẩn bị. Lấy cái nồi, cái muôi bày lên, thớt cũng chuẩn bị kỹ, giống như làm như vậy sẽ khiến cô tin tưởng vào thức ăn mình làm ra.
Một lát sau, tài xế nhà họ Cố về, mang theo những thứ mua được. Tần Vũ Phi cảm ơn, nói ông ta biết bà Cố đang nghỉ ngơi. Tài xế đặt đồ đã mua xuống rồi đi khỏi, chỉ nói nếu bà Cố cần gì thì cứ gọi điện thoại cho ông ta.
Tài xế đi rồi, Tần Vũ Phi thay bộ quần áo ở nhà, đeo tạp dề, bắt đầu nấu nướng. Theo như công thức, trước tiên cô phải mang những thứ giống nhau ra bắt tay làm, nhưng một đống thức ăn cần xử lý trên bàn cô không biết phải làm sao.
Sau đó, đứng suy tư nhìn đống đồ ăn thêm vài phút nữa cô vẫn không biết nên phân ra cái nào làm trước. Một đống lớn như vậy đối với người mới mà nói thật sự có hơi khó khăn.
Lúc này bà Cố đi đến của phòng bếp, nhìn thấy đồ ăn được đưa tới, hỏi hai câu. Sau đó lại hỏi Tần Vũ Phi: "Con có cần giúp đỡ không?"
"Không cần đâu. Bác gái, bác cứ đi nghỉ đi, một mình con làm là được rồi." Đùa sao, cái tay nghề ngu ngốc của cô để bà Cố chứng kiến không phải là mất mặt sao. Dù sao cuối cùng cũng vẫn làm ra món ăn, ăn được là được. Còn quá trình thì bà ấy không nên biết thì tốt hơn.
Bà Cố nhìn bày trí trong bếp liền biết lo lắng của Tần Vũ Phi. Cô bé thật sự vẫn có khó khăn, do lễ phép, nên Tần Vũ Phi nói vậy, bà dứt khoát nói: "Bác đi ngủ một lát, A Kiệt về thì gọi bác."
Tần Vũ Phi vội vàng đồng ý.
Một mình Tần Vũ Phi ở trong bếp luống cuống tay chân. Cô quyết định làm cái đơn giản nhất, rửa sạch rau cải trước khi xào. Kết quả khi xào, nhìn qua cũng tàm tạm, cô nếm thử một miếng, hương vị cũng không tính là quá dở. Cô thật cao hứng, cảm thấy miễn cưỡng cũng coi như thành công.
Cô bỏ rau qua một bên, bỗng nghĩ tới đợi lúc làm xong mấy món khác, chẳng phải sẽ nguội sao? Nhưng cũng đã xào rồi, cô quyết định, được rồi, đến lúc đó hâm lại một chút là được. Dù sao bọn họ cũng không biết.
Sau đó cô bắt đầu thái thịt.
Thịt cắt có hơi to hơi dày một chút, nhưng dù sao cũng đã cắt xong rồi. Cô lại tự nhủ trong lòng, dù sao đợi lúc chín cũng nhìn không ra, đều phải đưa vào trong miệng ăn, độ dày lớn nhỏ cũng không sao. Khác nhau như vậy mới có nội hàm.
Cắt thịt rồi lại ướp, sau đó cô chăm chú ngẫm lại, rút kinh nghiệm việc xào rau cải, không thể xào xong lại để nguội. Nếu không hấp cá trước rồi lại chiên thịt. Chờ một chút, canh xương cũng chưa hầm, phải nhanh chóng nấu canh trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!