Chương 24: (Vô Đề)

Editor: Tiểu Thảo

Beta: An Dung Ni 

Không quan tâm thì không quan tâm thôi.

Cố Anh Kiệt hiểu được ngôn ngữ cơ thể của cô, anh cố tình không để ý tới cô. Anh cùng ba người bạn kia đến chỗ nhóm bạn khác, lần lượt chào hỏi, nhưng không đến gặp mặt Tần Vũ Phi.

Tần Vũ Phi càng tức giận, cô cảm thấy mình bị vừa lừa rồi. Từ Ngôn Sướng nói với cô Cố Anh Kiệt muốn tăng ca, nói cái gì sẽ không mời cô tất cả đều là cố ý, trở về lại tìm một người bạn chung giữa họ làm như trùng hợp đến mời cô, kết quả cô đã cắn câu. Nhất định là Cố Anh Kiệt đang giở trò.

Lừa cô tới đây để xem sắc mặt cô.

Tần Vũ Phi biết rõ mình có điểm kì lạ, nhưng kì lạ thì kì lạ, trong lòng cô không vui tại sao phải giả vờ mình rất vui vẻ. Cố Anh Kiệt xếp đặt cô gặp hắn, cô không vui, thấy Cố Anh Kiệt lạnh nhạt với cô, cô cũng khó chịu, cho dù Cố Anh Kiệt đối với cô ân cần, cô ưng thuận nhưng cũng sẽ khó chịu.

Dù sao cô cũng khó chịu rồi, tại sao cô phải giả vờ rằng mình đang vui vẻ.

Tần Vũ Phi phụng phịu, vẻ mặt mất hứng. Sau đó Từ Ngôn Sướng đến, thấy Tần Vũ Phi, hắn cười đến mặt mày sáng lạn, gọi mọi người tranh thủ thời gian chia nhóm, hai chiếc du thuyền, chia lộ trình trên thuyền, trước tiên mọi người bơi lội câu cá ăn điểm tâm, sau đó chạy lên đảo đốt lửa qua đêm, ngày mai lái thuyền đến nơi xa hơn để chơi, một số hòn đảo nhỏ rất có ý nghĩa.

Mọi người đều rất cao hứng, tung tăng hoan hô như chim sẻ, chia nhóm đi theo Từ Ngôn Sướng và Cố Anh Kiệt lên du thuyền. Tần Vũ Phi không nói hai lời, lên du thuyền bên Từ Ngôn Sướng. Từ Ngôn Sướng cười với cô, cô cũng giả bộ cười lại, sau đó quay đầu.

Từ Ngôn Sướng quay đầu nhìn Cố Anh Kiệt bên kia, anh đang nhìn về bên này. Nhưng tiếc là Tần Vũ Phi nhìn cũng chưa từng nhìn anh một cái. Từ Ngôn Sướng giả vờ không biết bão tố giữa hai người, chỉ vẫy vẫy tay với Cố Anh Kiệt, ý bảo người bên này đã sẵn sàng, chuẩn bị khởi hành.

Dọc đường không có chuyện gì bất thường, hai chiếc du thuyền đến nơi, các nhóm trai gái thay đồ bơi, thoa kem chống nắng nhao nhao xuống nước, ai không bơi thì ở trên thuyền ăn uống, trò chuyện, khiêu vũ, đánh bài , chụp ảnh, chơi trò chơi.

Tần Vũ Phi tâm tình không tốt, chơi cái gì cũng không có hứng thú, Doãn Đình đã sớm cùng người khác xuống biển bơi lội, lúc kéo cô cùng đi cô nói cô muốn ở lại trên thuyền chơi, nhưng cô đổi tới đổi lui, một chút hứng thú cũng không có, hơn nữa càng đổi càng bực bội.

Thà vừa rồi cô lên thuyền của Cố Anh Kiệt cho rồi, như vậy ít nhất cô không cần đoán anh lúc này đang làm gì, có phải đang được phụ nữ quay quanh, có phải đang tán tỉnh những cô gái khác.

Thậm chí cô nghĩ mục đích Cố Anh Kiệt gạt cô đến chơi, là muốn phủ đầu ra oai cho cô xem, không có cô anh rất thoải mái, anh căn bản không thiếu phụ nữ, cho nên cô không cần quá coi trọng bản thân, còn chơi trò trốn tìm. Thật ra người ta một chút cũng không thèm, chỉ là cô tự mình đa tình.

Tần Vũ Phi cảm thấy như vậy không đúng, trong đầu cô ra sức bảo chính mình dừng lại. Không cần nghi ngờ nhiều, không được nghĩ xấu người khác, nhưng cô nhịn không được. Cô biết rõ tính tình cô không tốt, biết rõ mình có tật xấu, nhưng cô không cách nào khống chế.

Cô chán ghét chính mình như vậy, cô cũng ghê tởm mình ngu ngốc nói với Cố Anh Kiệt "Anh có yêu tôi không", "Tôi rất thích anh", "Chúng ta xóa số điện thoại của nhau", chán ghét bản thân nghe nói Cố Anh Kiệt đến thì rõ ràng si mê vô cùng, giống như chơi trốn tìm.

Thật sự là ngu xuẩn, làm cho người ta ghét. Cô đúng là người phụ nữ khiến cho người ta chán ghét.

Tần Vũ Phi nghĩ cô cần phải xuống nước để tỉnh táo một chút, nếu không thì cô sẽ nóng nảy mà quăng ném đồ lung tung mất.

Tần Vũ Phi thay áo tắm hai mảnh, nhảy xuống nước.

Thời tiết rất nóng, vừa xuống nước cảm thấy nước lạnh chênh lệch với nhiệt độ bên ngoài rất cao, cô run rẩy dưới nước, lập tức cảm thấy thoải mái nhiều, một lúc thích ứng với nước, cô bắt đầu đi lên.

Người trên boong tàu lớn tiếng ầm ĩ, xung quanh không ít người bơi lội cười hì hì, Tần Vũ Phi không có tâm trạng, nghe được cảm thấy mệt mỏi, liền bơi đến ven bờ, bên kia có một số đảo san hô nhỏ, khá yên tĩnh.

Bơi được một đoạn dài, từ trong nước ngẩng đầu lên mới nghe được có người gọi cô: "Tần Vũ Phi!

"Tần Vũ Phi đảo mắt, rất tốt, Cố thiếu đến cãi nhau sao? Muốn chỉ trích thái độ trốn tránh của cô không tốt sao? Cô đầy một bụng bực bội không có chỗ bộc phát, ầm ĩ một trận cũng tốt, có lẽ cãi nhau so với xóa số điện thoại chấm dứt càng hiệu quả hơn! Tần Vũ Phi đột nhiên quay lại, còn chưa mở miệng, lại nghe Cố Anh Kiệt bắt đầu mắng:"Rốt cuộc em có chút ý thức an toàn hay không, trước đó không phải đã cùng mọi người nói rồi?

Không bơi quá xa, không hành động một mình, xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì làm sao?"

Tần Vũ Phi ngẩn ngơ, lại mắng cô chuyện này sao? Cố Anh Kiệt trước mặt cô không ăn mặc bảnh bao như bình thường.

Anh để trần nửa thân trên, tóc ẩm ướt vẫn còn chảy xuống, bọt nước theo gương mặt sống mũi rớt xuống, phác họa đường nét anh tuấn, Tần Vũ Phi không dám nhìn xuống, đành phải nhìn chằm chằm vào mắt anh.

Ánh mắt của anh lúc này đặc biệt sáng, đang bốc cháy lửa giận. Tần Vũ Phi cũng không biết tại sao, khí thế bỗng chốc mất hết.

Nhưng cô không thể yếu thế, không cam lòng bị anh chèn ép, vì vậy hừ một tiếng, hất cằm: "Mắng chửi người khác rất nhanh, anh chẳng là gì của tôi, có tư cách gì mà chỉ trích tôi?"

Cố Anh Kiệt nghẹn họng, xấu hổ mở miệng nói anh đang tìm cô, ở dưới nước bơi trong đám người không thấy cô, liền chạy lên thuyền đi tìm, nhưng người trên thuyền lại nói cô xuống nước rồi, anh lại xuống nước tìm, thật vất vả mới thấy cô, nhưng cô lại bơi một mình ra xa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!