Dương Gia Văn gửi cho Nại Nại kết quả khác nhau, cụ thể: "Tuy rằng âm sắc gần giống, nhưng không phải cùng một người", có thêm không ít tham số dẫn chứng, Nại Nại không xem hiểu những số liệu đó, dù sao kết luận cuối cùng vẫn là ---
Anh ấy không phải Cố Trường Sinh.
Nại Nại lại một lần nữa hoang mang.
Mỗi lần khi cô nghĩ rằng mọi chuyện đã chắc chắn, vừa đến chỗ Dương Gia Văn liền….
Nhưng mà số liệu khoa học sẽ không gạt người, phần tài liệu minh chứng hai âm sắc khác biệt, kết hợp với kết quả đối chiếu khuôn mặt lần trước, đều kết luận, không phải cùng một người.
Không lẽ... Cô thực sự quá nhạy cảm?
Hình như mọi người đều đã ngủ, Nại Nại ngủ trên giường trên, nghiêng nhìn Cố Duật Ninh đang ngủ phía dưới.
Căn phòng tối tăm chỉ có một ngọn đèn bàn, ánh sáng nhu hòa chiếu lên mặt anh.
Cố Duật Ninh ngủ nhưng vẫn giữ nguyên bộ đồ, tay áo xắn lên, cánh tay đặt dưới gáy, lộ ra một đoạn cánh tay.
Đường cong khuôn mặt anh tuyệt đẹp, lông mi cong dài, mày kiếm nghiêng sao, mũi cao thẳng, môi mỏng đơn bạc, hơi cong lên một chút.
Trên mặt anh một nốt mụn đều không có, làn da bóng loáng trắng nõn, nhưng không có bất cứ cảm giác son phấn nào.
Không có một ấn ký riêng biệt nào đủ để chứng minh dung mạo của anh với Cố Trường Sinh giống nhau như đúc.
Rốt cuộc... Có phải không.
Nại Nại thật sự mê mang.
"Lâm Nại Nại." Anh bỗng nhiên lên tiếng, dọa Nại Nại nhảy dựng.
"Á!"
Cố Duật Ninh không mở mắt, dùng giọng nói du dương nói: "Mong em đừng tiếp tục dùng ánh mắt si mê như vậy nhìn anh."
Nại Nại:....
Người đàn ông này có thiên nhãn sao! Nhắm mắt nhưng vẫn biết cô đang nhìn.
"Không có đâu." Cô lui về sau, quả quyết phủ nhận: "Không hề si mê."
"Không được yêu anh."
Tuyên ngôn đậm chất tổng tài bá đạo.
"A a a, sẽ không có chuyện đấy đâu!" Nại Nại lập tức đỏ mặt.
"Nhỏ giọng chút, mọi người đang ngủ."
Cô nhanh chóng che kín miệng, nhỏ giọng nói: "Em mà có yêu anh thì cũng là yêu tiền của kim chủ ba ba anh thôi!"
Cố Duật Ninh không hề trả lời, hơi thở quanh quẩn theo tiếng cười nhạt, rất khẽ, tựa hồ mọi thứ với anh rất nhẹ nhàng.
Nại Nại cố ép mình nhắm mắt lại.
Đáng ghét như vậy, chắc chắn không phải Cố Trường Sinh!
Ở giường dưới, Cố Duật Ninh lấy điện thoại ra, có hai tin nhắn mới do Dương Gia Văn gửi đến ---
"Tiên sinh, tôi mãnh liệt yêu cầu tăng tiền lương, trực tiếp viết lại code, còn phải chỉnh sửa lại minh chứng, tôi... quá vất vả."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!