Chương 36: Đoàn đội

Nại Nại hưng phấn gửi ảnh cho Dương Gia văn: "Anh xem hai người này, bọn họ giống nhau chứ nhỉ."

Dương Gia Văn nhìn ảnh chụp với ánh mắt cực kỳ phức tạp, một bức là Cố Duật Ninh nhảy lên ném bóng rổ, một bức khác là chân dung một thiếu niên, mặc chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ thoải mái, khóe môi mỉm cười hướng về phía mặt trời.

Một là thiếu niên ngây ngô, một là đàn ông thành thục ổn trọng....

Nhưng bởi vì chênh lệch tuổi tác cho nên diện mạo của hai người nhìn có cảm giác giống thật mà lại là giả, nói giống thì lại không giống, nói không giống..... thì gương mặt này đúng thật có chút hao hao.

Có vẻ Nại Nại đang rất nóng lòng trong lúc Dương Gia Văn mở laptop, "Bọn họ giống nhỉ."

Dương Gia Văn: "Không giống."

Nại Nại: "Hả?"

Dương Gia Văn nghiêm mặt lặp lại: "Không giống!"

Khóe miệng Nại Nại giật giật: "Anh, anh chắc chắn? Anh nhìn kỹ lần nữa đi mà."

Dương Gia Văn là người cộc lốc, dù sao cũng chỉ có hai chữ: "Không giống!"

Thấy hắn khẳng định như thế, Nại Nại cũng bị ảnh hưởng, cúi đầu cẩn thận so sánh hai bức ảnh, lải nhải: "Em cảm thấy rất giống mà, là ảo giác của em sao."

"Ai nha, mặc kệ." Nại Nại nói với Dương Gia Văn: "Anh dùng phần mềm công nghệ cao kia đi, giúp em so sánh đặc điểm diện mạo của hai người này, chắc chắn máy tính sẽ không nhận sai."

Dương Gia Văn bình tĩnh mở máy tính, tải hai bức ảnh lên phần mềm, sau đó lại bùm bùm bùm gõ một chuỗi code mà Nại Nại không hiểu, cuối cùng phần mềm bắt đầu phân tích khuôn mặt hai người.

5%, 35%, 78%, 100%.......

Theo tiến độ chậm rãi chạy đầy thanh, lòng Nại Nại cũng khẩn trương theo.

Hồi hộp quá.

Cuối cùng, thanh tiến độ đã đầy, kết quả so sánh đã có.

Dương Gia Văn thì thầm: "Diện mạo thì tương tự 90%, nhưng cấu tạo ngũ quan hoàn toàn khác biệt, kết quả cuối cùng cho thấy đây không phải một người."

Nại Nại ghé vào trước máy tính, cẩn thận đọc từng chữ ở phần kết quả, mỗi một chữ nói có sách mách có chứng mà phân tích đôi mắt, cái miệng, cái mũi khác nhau ở từng chi tiết, nhìn qua có vẻ rất thuyết phục.

Trái tim treo cao của Nại Nại được thả về đúng vị trí, tuy có hơi thất vọng nhưng hình như lại cảm thấy..... chuyện vốn nên thế.

Vốn dĩ suy nghĩ của cô đã kỳ là lắm rồi, sao Cố Duật Ninh có thể là Cố Trường Sinh được. Một người là lão đại quyết đoán quyền uy trong giới giải trí, một người là minh tinh chật vật rời khỏi showbiz với vết nhơ.....

Điểm duy nhất giống nhau giữa hai người, chắc có lẽ là cùng họ Cố.

Nại Nại than một tiếng, nói: "Chuyện hôm nay đừng nói cho ai biết nha, cần phải bảo mật!"

Dương Gia Văn làm động tác dùng băng dính dán miệng.

Nại Nại yên tâm xoay ngươi lên lầu.

Dương Gia Văn lau đi giọt mồ hôi trên trán, vừa nãy sửa code dưới mí mắt của cô gái nhỏ để ảnh hưởng đến kết quả so sánh cuối cùng, này thật là.... quá khảo nghiệm kỹ năng chuyên nghiệp và tố chất tâm lý của hắn rồi.

Lòng bàn tay hắn đầy mồ hôi, cầm lấy di động, nhắn một tin cho Cố Duật Ninh: "Tiên sinh, công việc này quá khó khăn QAQ."Hai ngày sau, Nhiễm Minh Nguyệt gọi điện thoại cho Nại Nại, quan tâ m đến công việc và cuộc sống của cô giống hệt một chị gái thiện tâm.

Nhưng Nại Nại biết, trước kia Nhiễm Minh Nguyệt hờ hững với cô, chỉ là từ sau khi nếm trải ma lực của bữa sáng tình yêu mà Dương Gia Văn làm thì thay đổi thái độ ngay lập tức, kéo theo thái độ với Nại Nại chuyển biến tốt đẹp hơn nhiều.

Mười phần thì đến tám, chín phần là nể mặt Dương Gia Văn.

Nại Nại nhìn trợ lý Dương sắc mặt âm trầm, vui vẻ hớn hở tán gẫu với Nhiễm Minh Nguyệt:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!