Trong trận battle 1v1 cuối cùng, Lâm Tuyết Nhu cũng dùng hết thủ đoạn của mình, nhảy một điệu nhảy cổ điển có độ khó cực cao, lấy ra bản lĩnh mà cô ta còn giữ.
Bình tĩnh mà xem xét, cô ta nhảy điệu này không tồi, có thể nhìn ra bản lĩnh tập vũ đạo mấy năm. Nhưng lại giống như lời bình trước đó của Cố Bình Sinh:
Đẹp thì đẹp đó, nhưng khuyết thiếu linh hồn.
Cô ta nhảy, gần như đạp động tác lên tiết tấu, giống như một dây chuyền sản xuất quy củ, tuy mỗi bước nhảy đều chính xác tính quy phạm, nhưng... rất khó lay động người xem.
Chuyện khiêu vũ này cũng phải nhảy bằng cái tâm, nếu một đoạn vũ đạo không thể khiến người xem rung động thì có khác gì mặt đơ mà đọc diễn cảm lời kịch?
Lâm Tuyết Nhu không thể cộng tình với âm nhạc, ngay cả tâm tư tình cảm trong ý nghĩa của điệu nhảy cô ta cũng không thể lĩnh hội.
Lâm Tuyết Nhu nhảy xong đoạn này, Tôn Lập Châu lập tức khen ngợi mỗi một động tác nhảy của cô ta, nói có sách mách có chứng là luận chứng đủ loại lí do cô ta có thể đoạt giải quán quân.
Đương nhiên những giám khảo khác cũng xem ánh mắt của Tôn Lập Châu, sôi nổi khen Lâm Tuyết Nhu.
Cuối cùng đến lượt Cố Bình Sinh bình luận, hắn cười lạnh, chỉ nói mấy chữ: "Các người vui là được."
Người xem đều nhìn ra, cuộc thi này đã bị phá, Cố Bình Sinh cũng lười mở miệng.
Kế tiếp, đến lượt Nại Nại nhảy.
Khi âm nhạc vang lên, cái cảm giác quen thuộc nhàn nhạt này, trong khoảnh khắc biến thành kíp nổ trên mạng.
Đây là.....
Điệu nhảy này là..........
Là người kia!
Là người không thể nhắc đến trong giới giải trí nhất, là thần tượng thanh xuân nổi tiếng từ Nam đến Bắc nhưng cuối cùng lại mang theo vô số tiếng mắng chửi căm giận, chật vật rúi khỏi giới giải trí, mai danh ẩn tích.
Điệu nhảy này của Nại Nại là một điệu jazz mà anh tự nghĩ ra, mỗi một động tác nhảy đều mạnh mẽ, độ khó cực cao, người học được đã ít càng thêm ít.
Mà dưới ánh đèn, Nại Nại một thân tây trang màu đen phác họa dáng người cân xứng, mặt cô không cảm xúc mà bễ nghễ nhìn mọi người tại hiện trường, bắt đầu thể hiện đoạn vũ đạo đã bị mọi người quên đi.
Cô hoàn toàn đắm chìm trong chính cảm xúc của bản thân, mà người xem lại cũng đắm chìm trong cảm xúc của cô.
Ở một khoảng thời gian rất dài, cái tên Cố Trường Sinh không thể nhắc và cũng không thể bàn tán trong giới giải trí. Phần lớn là bởi sự kiện bạo lực xảy ra trước khi anh rời khỏi showbiz cùng với những ảnh chụp dữ tợn từng tấm từng tấm tuôn ra, ban đầu các fans gào khóc vì anh, đến cuối cùng.... bắt đầu phẫn nộ, bắt đầu chửi rủa, bắt đầu căm giận anh.....
Tự tay hủy diệt tình yêu và hi vọng, là cảm giác gì?
Đã từng chân thành tha thiết yêu người kia, sau đó khi anh liếc mắt nhìn mình một cái thì đều cảm thấy ghê tởm và sợ hãi, lại là cảm giác thế nào?
Nại Nại từng cảm nhận, từng thống khổ, cuối cùng chọn tin tưởng anh.
Nhưng mà vẫn còn rất nhiều cô gái thích anh, họ lựa chọn từ bỏ.
Last dance trước khi anh rời đi, Nại Nại nhảy không dưới ngàn lần, mỗi lần nhảy đều có thể khắc cốt ghi tâm một lần.
Cô cảm nhận được phẫn nộ của anh, không cam lòng, tuyệt vọng và giãy giụa, bởi vì có thể cộng tình, nên Nại Nại lựa chọn tin.
Hiện tại, cô bày tỏ hết cảm xúc của điệu nhảy này, biểu diễn cực hạn, tựa như lần cuối cùng phát ti ết và chính danh.
Theo tiếng nhạc kết thúc, trên mặt cô đều là mồ hôi, quần áo trên người cũng ướt đẫm, mỗi lần hô hấp đều như phổi bị phồng to hết cơ và xé rách, cô có thể cảm nhận sức lực của bản thân đã hao hết.
Hiện trường im lặng thật lâu, tất cả mọi người đều chìm đắm trong sự chấn động mà điệu nhảy mang tới, không thể lấy lại tinh thần.
Ngay cả Cố Bình Sinh..... cũng choáng váng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!