Chương 15: Bạn nữ của tôi

Editor: Hana

Lâm Đồng Duệ đã ở phòng chờ nơi tổ chức tiệc tối Tân Quang, chờ Nại Nại đến.

Công ty của ông vốn kinh doanh phương diện phát hành đĩa nhạc, mấy năm nay cũng bắt đầu lội sâu vào giới giải trí, hướng tới chuyển hình thành công ty giải trí để bồi dưỡng nghệ sĩ của chính mình.

Lâm Tuyết Nhu chính là nghệ sĩ tốt nhất có thể lấy ra, trừ cái này ra, cũng có một ít minh tinh tuyến 18 và bộ phận người tham gia nhiều gameshow, nhưng cũng không thể lên nổi mặt bàn.

Tuy rằng quy mô công ty không tính là nhỏ nhưng dã tâm của Lâm Đồng Duệ không nhỏ, lần này tham gia tiệc tối chính là hy vọng có thể mở đường nổi tiếng cho công ty, mở rộng càng nhiều nhân mạch (mối quan hệ), nếu có thể lọt vào mắt những công ty lớn, được hợp tác với đại ngưu trong ngành sản xuất trong nước, đương nhiên sẽ rất tốt.

Người có địa vị lớn nhất trong tiệc tối này, chính là Cố Duật Ninh của tập đoàn Phong Ngu.

Nhưng mà, ông cũng không có can đảm trông cậy vào việc có thể dính chút tí tẹo chỗ tốt của vị này, nếu thật sự có thể dính vào.... cho dù là sợi tóc cũng đủ để ông ta ăn cả đời.

Vốn dĩ Lâm Đồng Duệ muốn mang Lâm Tuyết Nhu đến, dù sao cũng là nghệ sĩ tốt nhất của công ty, mức độ nổi tiếng, mang theo con bé thì mình cũng nở mày nở mặt.

Thế nhưng Lâm Tuyết Nhu và vợ ông Thư Ninh đều là đầu óc cổ hủ, ánh mắt thiển cận, khinh thường tham gia các loại tiệc tối giao tế này.

Lâm Đồng Duệ chỉ có thể lấy lui làm tiến, để con gái thứ hai Nại Nại đến, tốt xấu.... con gái nhỏ vẫn có tám phần giống Lâm Tuyết Nhu, ít nhất sẽ khiến những đối tác làm ăn kia sẽ chỉ cảm thấy "nữ minh tinh" bên cạnh ông có gương mặt thật quen.

"Đi đến đâu rồi?" Lâm Đồng Duệ gọi điện thoại cho trợ lý Hoàng.

"Đang ở đường Minh Khải, trên đường hơi kẹt xe." Trợ lý Hoàng nói: "Nửa giờ nữa sẽ đến."

"Nại Nại thế nào?"

Trợ lý Hoàng nhìn nhị tiểu thư qua kính chiếu hậu, cô mặc chiếc váy xinh đẹp màu vàng kim, an an tĩnh tĩnh mà ngồi bên cửa sổ.

Giữa trán treo vài sợi tóc mái, đôi con ngươi trong sáng hơi hơi nhướng lên, cánh môi hồng nhuận, lông mi tinh mịn cong vút.

Ánh đèn nê ông ở ngoài cửa sổ chiếu lên đầu cô....

"Nhị tiểu thư, đêm nay nhất định sẽ kinh diễm."

Lâm Đồng Duệ cúp điện thoại, lại nhanh chóng nhận được cuộc gọi của Lâm Tuyết Nhu –"Ba, ba đến nơi tổ chức tiệc tối rồi sao?"

"Tới rồi."

"Vâng, khảng mười phút nữa con sẽ đến."

"Cái gì? Tuyết Nhu con muốn đến đây? Không phải con nói không muốn tới sao?"

"Đúng rồi, ba, chính là con muốn cho ba một kinh hỉ đó." Ở đầu bên kia điện thoại, Lâm Tuyết Nhu cười hì hì nói: "Con có thể tới chứ."

"Cái này..... ba đã gọi em gái con."

"Bảo nó về đi." Lâm Tuyết Nhu thoải mái nói: "Chẳng lẽ, ba muốn mang nó đi, không muốn mang con đi sao?"

"Ba không có ý này." Lâm Đồng Duệ rất khó xử: "Nó đều đã tới rồi."

"Ba, thân thể của em gái vốn dĩ không tốt, ba bảo nó đến tham gia tiệc tối, ngộ ngỡ ngất xỉu trong yến hội, hoặc bệnh tim phát tác thì chẳng phải ngài sẽ mất mặt sao...."

"Khụ, chắc.... không đến mức đó đâu."

"Dù sao thì con cũng sắp tới rồi, nếu ba không đồng ý thì con sẽ tự tới tham gia yến hội."

"Tuyết Nhu, đừng tùy hứng!"

"Không hề, Lâm Nại Nại mới tùy hừng, đi tham gia yến hội với ba sau lưng con, nếu mẹ mà biết thì nhất định sẽ mắng nó!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!