Hạo Nhiên đùa một cây bút trong tay, cọ tới cọ lui trước chóp mũi.
Doanh Chính, Cơ Đan hai người vội vã đi vào trong điện, phía sau là Lý Tư nhất mực cung kính đi theo.
"Từ biệt mấy năm, phong thái Lý huynh vẫn như xưa" Hạo Nhiên nhướng mày cười nói, ý bảo Lý Tư nhập tọa, nhưng lại gạt Cơ Đan Doanh Chính sang một bên.
Lý Tư làm sao dám ngồi? Vội khiêm nhường nói: "Tư mới lãnh chức thư đồng thái tử, tới để nghe Thái phó…Ti mặc chỉ bảo"
Hạo Nhiên quét mắt qua Cơ Đan và Doanh Chính, phát hiện trên cổ Cơ Đan có dấu hồng ấn, còn khóe miệng Doanh Chính thì hơi giật giật.
Hạo Nhiên hỏi: "Sao thế?"
Cơ Đan nói: "Sư phụ…Ngươi đang ngoáy…ngươi đang làm gì vậy?"
Hạo Nhiên dở khóc dở cười: "Sư phụ không có ngoáy mũi, huống hồ ngoáy mũi thì đã làm sao, thánh nhân không được phép ngoáy mũi à, ngươi gặp sư phụ, câu đầu tiên là thế đó hả?"
Lúc này Cơ Đan mới cười dài giũ bào khâm, cung kính cúi xuống, trán chạm đất, khóc than nói: "Cứ tưởng ngươi chết rồi, sư phụ!"
Hạo Nhiên cười nói: "Hai ngươi tới trễ, vốn phải đánh mỗi đứa hai mươi gậy, nhưng niệm tình cái dập đầu này, nên thôi bỏ qua"
Doanh Chính không phục nói: "Mẫu hậu tuyên ta đi, ta còn cách nào nữa"
Đến khi hai đứa đồ nhi lần lượt ngồi vào chỗ của mình, Lý Tư cung kính chọn một góc ngồi xuống, Doanh Chính mới không tình không nguyện hỏi: "Thân thể Thái phó vẫn chưa khỏe sao?"
Hạo Nhiên không đáp, chỉ nói: "Cái tên không tiền đồ, thường ngày ngươi hay khi dễ Cơ Đan phải không?"
Doanh Chính còn chưa lên tiếng, Cơ Đan đã vội nói: "Không có…Điện hạ đối vối ta…rất tốt"
Hạo Nhiên gật gật đầu, còn Doanh Chính thì hết sức bất mãn, nói: "Kêu ta tới làm gì?"
Hạo Nhiên hỏi ngược lại: "Mẹ ngươi nói với ngươi thế nào?"
Doanh Chính im lặng, lát sau Lý Tư nơm nớp lo sợ nói: "Vương hậu sai ta bồi Trữ quân đọc sách, ân Ti mặc đại nhân đề bạt, Tư khắc sâu trong lòng"
Hạo Nhiên hỏi: "Còn nói gì nữa?" Trên thực tế đúng là sáng nay y đã tiến cử Lý Tư với Chu Cơ giả Đát Kỷ thật, thuận theo lịch sử phát triển, biết tương lai Lý Tư nhất định sẽ trở thành danh thần phụ tá Tần Thủy Hoàng hoàn thành đại nghiệp.
Nhưng quan sát sắc mặt Lý Tư, phỏng chừng mới bị Doanh Chính giáo huấn xong, sống không dễ chịu gì mấy.
Doanh Chính khúm núm nói: "Bảo rằng…Trên dưới triều đình Tần quốc…Chỉ có Ti mặc và Thái phó đáng tin, phải nghe lời của hai ngươi, bất kể là nói cái gì"
Hạo Nhiên hiểu ý cười nói: "Kêu ngươi làm gì ngươi cũng làm à?"
Doanh Chính nói lấy lệ: "Phải, hễ là chuyện hai ngươi phân phó, đều phải làm…Sau này thành vương cũng phải làm…Bất kể chuyện gì"
Hạo Nhiên nhịn không được trêu ghẹo: "Kêu ngươi…Ờ, mà thôi"
Đông Hoàng chuông dù sao cũng đâu phải Khuynh thế nguyên nang, nếu đổi lại là vị tiểu gia kia, nói không chừng sẽ hỏi rằng: "Kêu ngươi ăn S ngươi cũng ăn phải không? Vậy giờ tới nhà xí hốt một nắm tới ăn cho lão tử coi coi" [*S là shit đấy ạ =)), đang ám chỉ tiểu mỹ nhân bại hoại A Đẩu bên Phá quán đấy bà con]
Hạo Nhiên dừng nói kịp thời, không ba hoa đùa bỡn nữa, nhưng Lý Tư nghe mà sắc mặt kịch biến, biết Ti mặc này mai sau nhất định sẽ là đại thần quyền cao chức trọng, không thể không nịnh nọt lấy lòng, lại nghĩ tới Chu Cơ bị trên dưới triều đình đánh giá là "Tính ***", tức khắc ánh mắt liếc sang Hạo Nhiên hết sức phức tạp.
Hạo Nhiên cũng chẳng để ý, phân phó: "Đề bút"
Doanh Chính và Cơ Đan lần lượt cầm bút mở thẻ tre, Hạo Nhiên nói: "Sư phụ ngươi nằm bệnh trên giường, hôm nay ta sẽ thay hắn dạy bảo ngươi. Sau đây đều là những lời hết sức trọng yếu, ngươi phải khắc ghi vào lòng"
Hạo Nhiên nói: "Triệu Chính, ngươi nhìn nhận thế nào về Tần quốc hiện nay?"
Doanh Chính nghe thấy xưng hô này, bất giác rùng mình trong lòng, biết Hạo Nhiên đang nhắc nhở về thân phận ban sơ của nó, khi đó chỉ là một chất tử không quyền không thế, phải đối đáp thế nào đây?
Dù Doanh Chính thường ngày vênh váo ngông cuồng, nhưng giờ phút này vẫn nhịn không được thầm nghiền ngẫm ý đồ của Hạo Nhiên. Nó biết Hạo Nhiên có thể tin tưởng được, tuy hai người hiếm khi nói chuyện với nhau, hơn nữa lần nào Hạo Nhiên cũng hết sức khinh miệt mình, giọng điệu thờ ơ ấy của Hạo Nhiên khiến Doanh Chính tức đến nỗi suýt thổ huyết mấy lần, nhưng vị Ti mặc trước mặt này có lẽ còn mạnh hơn cả Tử Tân dũng mãnh vô song kia nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!