Kim Chính Hổ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị thuộc hạ của Kiều Chấn Sơn đuổi ra ngoài!
Thấy Kiều Chấn Sơn sau khi nhận một cuộc điện thoại, cảm xúc trở nên bất thường như vậy khiến cho Kim Chính Hổ hoang mang, mồ hôi lạnh không ngừng túa ra trên trán!
Giác quan thứ sáu nói cho ông ta biết, cuộc gọi ấy có lẽ là liên quan đến tên Tiêu Chính Văn đó!
Kim Chính Hổ thông qua một số mối quan hệ biết được tên của Tiêu Chính Văn, nhưng thông tin cụ thể về Tiêu Chính Văn thì lại không thể điều tra ra được!
Đây mới là lí do vì sao Kim Chính Hổ đặc biệt tới tiểu khu Giang Nam lần này!
"Nhanh, mau đưa tôi về!
", Kim Chính Hổ cũng không dám chậm trễ, ông ta phải nói với anh trai của mình việc này càng sớm càng tốt! Bởi vì trong lòng ông ta càng lúc càng cuống, một cảm giác vô cùng tồi tệ cứ lởn vởn trong đầu ông ta! Tên Tiêu Chính Văn này không đơn giản! Nhà họ Kim có lẽ đã gặp phải kỳ phùng địch thủ rồi! Tuy nhiên, ngay khi Kim Chính Hổ đi vào đường lớn của Tu Hà, bốn chiếc xe jeep màu xanh lục đột nhiên xuất hiện xung quanh ông ta, cưỡng chế buộc xe của ông ta dừng lại!"Kít!
", tiếng phanh gấp vang vọng khắp đường phố! Chiếc xe của Kim Chính Hổ để lại vết lốp màu đen dài mười mấy mét trên mặt đất, làn khói trắng bốc lên!"Chuyện gì vậy?
", Kim Chính Hổ đang ngồi ở hàng ghế sau gầm lên với vẻ mặt tức giận! Thuộc hạ ngồi hàng ghế trước vừa mới xuống xe xem xét tình hình, cửa xe đột nhiên bị mở ra một cách mạnh bạo từ bên ngoài! Sau đó, một số nhân viên đặc biệt mặc áo dài màu đen leo lên, khống chế toàn bộ chiếc xe! Ở hàng ghế sau, một vài người cầm súng dí vào trán Kim Chính Hổ, lạnh lùng nói:"Kim Chính Hổ! Ông đã bị tạm giữ! Bắt đầu từ bây giờ, ông không được phép có bất kỳ tiếp liên lạc nào với thế giới bên ngoài!
"Kim Chính Hổ phẫn nộ! Dù sao ông ta cũng là sĩ quan tham mưu của tiểu khu chiến khu Giang Nam, nhưng lại bị giam giữ trên đường lớn ở Tu Hà, mà đây lại là địa phận của nhà họ Kim!"Hỗn xược!
Chúng mày muốn chết sao? Chúng mày rốt cuộc là ai? Biết ông đây là ai không hả! Ông mày là Kim Chính Hổ! Là ông hai của nhà họ Kim ở Tu Hà! Là sĩ quan tham mưu của tiểu khu Giang Nam! Gọi người đứng sau chúng mày ra đây!
Tao muốn xem xem, là tên nào có gan dám bắt giữ tao!"
Kim Chính Hổ điên cuồng gầm lên!
"Là tôi!
"Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau đám đông! Hàn Lợi Dân bước ra, chắp tay sâu lưng, khóe miệng nở nụ cười, chỉnh lại quần áo và mũ, nói:"Kim Chính Hổ, đã lâu không gặp! Hi vọng ông vẫn khỏe từ khi chúng ta chia tay!"
"Hàn Lợi Dân? Cậu muốn làm gì? Tôi là người của tiểu khu Giang Nam, cậu dám bắt tôi?", sắc mặt Kim Chính Hổ nhanh chóng tối sầm lại, ông ta không hiểu, mặc dù Hàn Lợi Dân là tổng tư lệnh đóng quân ở Tu Hà, địa vị cao hơn ông ta một bậc, nhưng anh ta cũng không có quyền bắt giữ mình lại như vậy!
Hàn Lợi Dân lắc đầu, nói: "Xem ra, nhà họ Kim các ông vẫn chưa biết mình đã làm sai điều gì đúng không! Đưa đi!
"Hàn Lợi Dân không cho Kim Chính Hổ cơ hội để nói những lời cay nghiệt, trực tiếp sai người đưa ông ta đi! Mặc dù Kim Chính Hổ liên tục văng những câu chửi thề nhưng Hàn Lợi Dân coi như không nghe thấy gì!"Thiếu tá Hàn, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
", một thuộc hạ hỏi. Hàn Lợi Dân ngước mắt lên nhìn trời xanh mây trắng, sau đó vươn tay vỗ vào vai người kia, cười nói:"Đương nhiên là thu dọn mọi thứ xong quay về rồi, những ngày này, bảo các anh em tranh thủ nghỉ ngơi, những chuyện còn lại, chúng ta không thể can dự vào được nữa rồi".
"Chuyện này… Vâng!
", thuộc hạ lập tức đứng nghiêm, sau đó nhanh chóng thông báo cho mọi người! Tại sơn trang nhà họ Kim, Kim Chính Long đứng trong đại sảnh, sắc mặt vô cùng u ám!"Vẫn chưa liên lạc được với ông hai à?", sắc mặt Kim Chính Long vô cùng khó coi, tất cả các thành viên nòng cốt của nhà họ Kim đứng xung quanh đều đang nhìn ông ta, chờ đợi chỉ thị tiếp theo.
"Thưa gia chủ, vẫn chưa ạ… Có lẽ ông hai ở tiểu khu Giang Nam có chút chuyện cần giải quyết, hay là chúng ta cử người đến tiểu khu Giang Nam hỏi thăm tình hình?
", một thuộc hạ hỏi. Kim Chính Long cau mày, mặt lạnh như băng, suy nghĩ một lúc, sau đó liền giơ tay lên nói:"Không cần đâu! Mọi việc vẫn làm theo kế hoạch ban đầu! Bảy ngày sau, tôi muốn xem xem, tên Tiêu Chính Văn đó có bản lĩnh gì!
Dám xông vào sơn trang của nhà họ Kim!
"Nhà họ Kim và Tiêu Chính Văn đã trở thành kẻ thù không đội trời chung! Về phía Tiêu Chính Văn, sau khi anh đưa Khương Vy Nhan an toàn trở về sơn trang Lãng Nguyệt, Khương Vy Nhan vẫn luôn trốn trong phòng một mình, không chịu gặp ai. Tiêu Chính Văn vẫn luôn đứng đợi ở cửa, vẻ mặt có chút không vui. Anh biết rằng, Khương Vy Nhan cần thời gian để hồi phục cảm xúc, bình tĩnh trở lại. Khương Vy Nhan, tin anh, nhất định có một ngày nhà họ Khương sẽ phải quỳ xuống cầu xin em trở về! Đây là anh hứa với em!"Chủ soái, mọi chuyện đều sắp xếp ổn thỏa rồi ạ, người của điện Thần Long đều đã đến Tu Hà rồi! Tứ đại Long Tôn cũng đóng quân ở bên ngoài thành theo chỉ thị của anh! Chờ lệnh bất cứ lúc nào!
", Long Nhất chạy nhanh tới, tâm trạng rất kích động! Đây sẽ là sự tập hợp đầy đủ nhất tất cả các thành viên của điện Thần Long trong khoảng thời gian này! Lần trước là khi chống lại đội quân hàng triệu người! Trận chiến đó, uy danh của điện Thần Long vang dội khắp thế giới/ khắp nơi, làm chấn động cả trong và ngoài nước! Tiêu Chính Văn gật đầu, đôi mắt ánh lên một tia lạnh lẽo, hỏi:"Kim Thái sao rồi?"
"Theo lời căn dặn của chủ soái, mỗi ngày đều trị liệu cho hắn bằng phương pháp tốt nhất, sau đó lại khiến cho hắn chịu cơn đau thấu xương! Thằng cha này cũng chỉ là kẻ chân yếu tay mềm, đã bị dọa cho sợ chết khiếp rồi!", Long Nhất khinh bỉ nói, anh ta coi thường nhất chính là loại cặn bã vì muốn sống mà chuyện gì cũng có thể làm ra được.
Thật là không có khí phách!
Không đáng mặt đàn ông!
"Được! Bảy ngày sau, tôi sẽ đích thân đưa hắn về sơn trang nhà họ Kim!", Tiêu Chính Văn nói, một luồng sát khí bừng bừng tỏa ra từ người anh!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!