Kích hoạt mang cá
Hạ Vũ như thể vừa nhận được món quà từ trên trời rơi xuống, bị mê hoặc bởi đủ loại thực phẩm đóng hộp.
"Đây là… là kho hàng đúng không!" Mễ Đậu véo má mình một cái, "Mình thật sự không đang nằm mơ chứ?"
Hạ Vũ lập tức chạy đến bên kệ hàng, mắt mở to không nhìn xuể. Thịt bò đóng hộp, sườn cừu, ngô ngọt, khoai lang đỏ nhỏ… đủ loại đồ hộp! Cậu cũng tự véo má mình một cái, nhưng không cảm thấy đau.
Vết thương ở cằm đã lành, cơn đau cũng không còn cảm nhận được nữa.
Nhưng Hạ Vũ rõ ràng biết đây không phải mơ, tất cả đều là thật. Chừng này đồ ăn đủ để họ sống qua rất nhiều ngày, không còn phải đói bụng nữa!
"Nước! Có cả nước nữa!" Mễ Đâu mở một chai ra trước tiên, uống ừng ực mấy ngụm liền hết hơn nửa chai. Cả hai đều quá khát và đói, trước đây vì sinh tồn mà không để ý, bây giờ được uống nước tinh khiết vào miệng mà thấy ngọt như đường.
Hạ Vũ cũng không lo nghĩ gì khác, điều duy nhất cậu nghĩ tới là uống nước. Cơ thể của sứa phần lớn là nước, nên khát nước nhiều hơn người bình thường rất nhiều. Một chai nước là 800ml, Mễ Đậu không uống hết nổi, mới nửa chai đã ngừng, còn Hạ Vũ thì uống liền một mạch hết 3 chai.
Mà đó vẫn chưa phải giới hạn của cậu, chỉ là khi đang uống chợt nhớ ra phải tiết kiệm, vì những ngày sắp tới chưa chắc đã tìm được thêm đồ tiếp tế.
Nước chỉ có hơn mười chai, nhưng thực phẩm thì nhìn sơ qua cũng không đếm xuể. Hạ Vũ và Mễ Đâu mỗi người chọn thứ mình thích ăn, Mễ Đâu thích khoai lang đỏ và ngô ngọt, vì có gen của loài gấu nên cậu ta cực kỳ hảo ngọt, còn Hạ Vũ thì thích ăn thịt.
Cậu chắc rằng loài sứa mà DNA mình đã dung hợp là loài ăn thịt, mỗi năm phải săn rất nhiều sinh vật phù du hoặc cá nhỏ mới đủ!
Thịt bò viên và sườn cừu đều là đồ nguội, nhưng đây là món ăn ngon nhất mà Hạ Vũ từng được ăn. Bụng nhỏ căng phồng lên, Hạ Vũ l**m môi, đặt lon rỗng xuống, đánh một cái ợ no.
"Ợ~" Mễ Đâu cũng ợ một tiếng.
Lúc này họ mới bộc lộ bản tính trẻ con, nhìn nhau cười, toàn thân thả lỏng hoàn toàn.
"Chỗ này thật tuyệt, nếu sau này lúc nào cũng có nhiều đồ ăn thế này thì tốt quá!" Mễ Đâu không kìm được nói, từ nhỏ tới lớn cậu ta chưa từng thấy vật tư dồi dào đến vậy.
"Không được, nghỉ ngơi xong chúng ta chắc chắn vẫn phải rời khỏi đây, chỗ này chưa chắc đã an toàn." Hạ Vũ chạy đến bên cạnh Mặc An, qua màng trứng quan sát tình hình bên trong.
"Vừa rồi may có Mặc An đó!" Mễ Đâu cũng ngồi xổm xuống, cả hai cùng ngó vào bên trong.
Thế nhưng Mặc An, vừa rồi còn phát sáng và phóng điện, giờ lại không có chút động tĩnh nào, như thể đã ngủ rồi. Hạ Vũ không nghĩ đó là dấu hiệu tốt: "Hỏng rồi, cậu ấy hết dinh dưỡng rồi, tớ phải đi tìm ống dinh dưỡng!"
"Bây giờ à?" Mễ Đâu lại lo lắng, "Lỡ như tên kia chưa đi xa thì sao? Cậu đâu có khả năng phóng điện."
"Nếu gặp phải hắn thì tớ chết, nhưng nếu không đi tìm ống dinh dưỡng, Mặc An cũng sẽ chết." Hạ Vũ đặt hai bàn tay nhỏ lên quả trứng, dùng mặt cọ cọ nó, mong được nhìn thấy hình dạng thật sự của Mặc An, "Tớ không muốn Mặc An chết."
Mễ Đậu không nói gì, một lúc sau mới lên tiếng, như lấy hết dũng khí: "Vậy… để tớ đi, tớ chắc chắn chạy nhanh hơn cậu! Nếu gặp kẻ xấu thì tớ có thể trốn!"
"Không, để tớ đi." Nhưng Hạ Vũ hiểu rõ hơn, Mễ Đâu ra ngoài sẽ nguy hiểm hơn, cậu ấy sợ đau, nếu bị thương thì không phục hồi được, lại cũng không có khả năng trong suốt hóa như mình. Ngay lúc Hạ Vũ chuẩn bị xuất phát, vòng tay của cậu cuối cùng cũng sáng lên. Lần này cậu không kìm được nói: "Tinh Vệ! Tinh Vệ! Bọn tôi đã vào nhà máy điện rồi!"
Tinh Vệ: [Tốt rồi. Hiện tại các cậu đã vào vùng rìa của nhà máy điện, hãy báo cáo tình hình hiện tại.]
Mễ Đâu ngốc nghếch hỏi: "Vừa nãy cậu đi đâu vậy? Bọn mình gặp phải một người có thể biến thành sâu đó!"
Tinh Vệ: [Vừa rồi… xin lỗi, vấn đề đó hiện tại các cậu chưa đủ quyền truy cập. Nhưng tôi có thể giải đáp thắc mắc cho các cậu. Người có thể biến thành sâu chắc chắn là một sâu chắc chắn là một Người Kí Sinh, tốc độ lan truyền của Vật Thể Bị Ký Sinh nhanh hơn tôi tưởng tượng rất nhiều.]
Hạ Vũ vội vàng hỏi: "Tôi muốn biết rốt cuộc bên ngoài xảy ra chuyện gì, rồi Người Ký Sinh và Vật Chủ Ký Sinh là gì vậy?"
Mễ Đâu cũng dựng tai lên nghe.
Tinh Vệ: [Được rồi, tôi sẽ giải thích. Nhưng trước khi giải thích, tôi muốn thông báo một tin tốt và một tin xấu. Các cậu muốn nghe tin nào trước?]
Hạ Vũ không chút do dự: "Tin tốt trước đi, tớ muốn vui vẻ một chút."
Tinh Vệ: [Được. Tin tốt là chiến dịch thanh trừng trên mặt đất đã hoàn toàn kết thúc. Nữ Oa hiện tại đã chính thức tiếp quản mạng lưới toàn cầu, trật tự xã hội mới đã hoàn toàn được thiết lập. Chỉ cần các cậu không chống lại sự cai trị của máy móc thì sẽ không bị giết.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!