Bầu trời màu đỏ thẫm, kết hợp với không khí vị rỉ sét, không ngừng đánh thức ký ức đã ngủ quên trong đầu Vương Động.
"Dọc theo đường đi bộ H-22 có ba giao lộ, chắc là trạm trung chuyển rồi."
"Ừm, đúng vậy! Chính là giao lộ này, trạm trung chuyển đường đi bộ S-19."
Hắn đi một đường trở lại phòng ở của mình, không hề có chút sai lầm nào.
Đây chính là con đường hơn mười năm rồi không đi qua.
Cười tự giễu một tiếng, xem ra khoảng thời gian yên bình ở KQ-03, đã khắc sâu trong trí nhớ của hắn.
Ngẫm nghĩ một chút thấy cũng phải, dù là sau đó thân thế lộ ra ánh sáng, đi đến Nam tước lĩnh, hay là kiếp sống hơn mười năm chạy trốn tiếp theo, đều không tính là ký ức tốt đẹp gì.
So sánh ra thì, thời gian sống ở khu vực tinh vực khai thác mỏ này, là thời gian thoải mái nhất trong cuộc đời Vương Động.
Dựa vào hệ thống phụ trợ và sự cố gắng của bản thân, hắn đã lấy được sự tôn trọng và công nhận trên cương vị thợ mỏ tinh tế.
Trên phương diện kinh tế, cũng có thu nhập tương đối phong phú, không ngừng hoàn thành quá trình kiếm thùng tiền thứ nhất trong đời.
Không có so sánh thì không có tổn thương.
Vì vậy ở KQ-03, nơi cơ bản không thể cảm nhận được hương hoa, tiếng chim hót và ánh mặt trời tươi đẹp gì, nhưng đã trở thành tượng trưng cho sự yên bình tốt đẹp.
Đúng là sỉ nhục của người xuyên việt.
Phê bình và phán xét bản thân xong xuôi.
Thông qua chứng nhận thân phận, Vương Động bước vào trong nhà.
Nội thất đơn giản gọn gàng, cùng với phong cách đàn ông hóa, thể hiện rõ thuộc tính độc thân chó của Vương Động.
Lịch sử thực dân KQ-03 chỉ mới được mấy trăm năm.
Dân số thường trí trên tinh cầu chỉ có hơn mười triệu, lấy khai thác mỏ và sản nghiệp liên quan là chính.
Trình độ khoa học kỹ thuật trên viên tinh cầu này cũng không cao, trừ phương diện đào mỏ và luyện kim có cơ sở công nghiệp nặng ra, những phương diện còn lại cũng chỉ đủ thỏa mãn nhu cầu cuộc sống mà thôi.
Thời đại vũ trụ, khoảng cách đã trở thành chướng ngại lớn nhất.
Đừng nói tới giữa tinh hệ với tinh hệ lấy Năm ánh sáng để tính toán khoảng cách, ngay cả giữa mỗi viên tinh cầu trong một tinh hệ, trình độ khoa học kỹ thuật trên đó cũng có cao thấp khác nhau.
Chuyện này rất bình thường, việc phổ cập khoa học kỹ thuật cũng cần tài nguyên. Dưới tình huống không cần thiết, ai lại vô duyên vô cớ tiêu tốn nhiều tài nguyên để phổ cập khoa học kỹ thuật dân sinh chứ?
Giống như việc đã từng tiến hành cách mạng công nghiệp trên hành tinh mẹ, thành lập số lượng lớn nhà máy cần bao nhiêu tài nguyên? Phổ cập giáo dục để cung cấp càng nhiều công nhân có tư chất cần bao nhiêu tài nguyên? Xây dựng cầu đường, trải đủ số lượng đường sắt, cần bao nhiêu tài nguyên?
Càng không cần phải nói, chỉ tính ở Vương quốc Cercis hiện nay Vương Động đang ở, chế độ xã hội tương tự chế độ phân đất phong hầu này, có bao nhiêu quý tộc lãnh chúa sẽ ăn no rửng mỡ, chỉ vì tăng cao chất lượng sinh hoạt của các lĩnh dân, mà tiêu tốn lượng lớn tài nguyên chứ.
Đây cũng là một cơ sở vững chắc để giai tầng đặc quyền của Vương quốc thống trị lũng đoạn sức mạnh siêu phàm và võ lực cấp cao.
Ý dân gì đó, nghe một chút là được rồi.
Các quý tộc không cần phiếu bầu.
Dựa theo thói quen của Vương Động, trong ba ngày là ngày 1, ngày 10, ngày 20 mỗi tháng, là thời gian tiến hành hoạt động đào mỏ.
Một tháng ba lần, thu nhập ước chừng khoảng 300,000 đồng (Tiền tệ vương quốc Cercis).
Cũng coi như thu nhập rất cao.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!