6.
"Linh hồn của cậu mang dấu ấn của ác ma, lưng đeo tội nghiệt đẫm máu, Vùng đất Thần linh tuyệt đối không thể tiếp nhận cậu đâu."
Lời của vị luyện kim thuật sư đức cao vọng trọng tựa như sấm sét giữa trời quang, khiến một kẻ mang đầy hi vọng như y hoảng hốt đến chân tay tê dại, đầu óc ù đi.
Vị lão giả hiền từ vuốt râu, lắc đầu đầy tiếc nuối: "Đáng tiếc, thật đáng tiếc. Tuy ta chưa từng gặp qua Thần phương Đông thuần chủng nhưng đã từng gặp một vài thiên sứ thuần chủng rồi. Linh lực của cậu thậm chí còn vượt xa bọn họ. Nếu như không có dấu ấn của ác ma và những tội nghiệt kia, với thiên phú như cậu chắc chắn sẽ được Vùng đất Thần linh nhiệt tình chào đón."
Những lời này chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, thiêu rụi toàn bộ tâm hồn lung lay sắp đổ của Chung Ánh Nhai.
Lúc bị trói trên giàn hoả thiêu, y không khóc; lúc phát hiện mình bị mẹ nuôi bỏ rơi, y không khóc; cả làng chết thảm trong tay ác ma do y triệu hồi, y vẫn không rơi một giọt nước mắt nào.
Nhưng lần này khi tia hi vọng cuối cùng bị b. óp ch. ết, y không nhịn được nữa che mặt khóc nấc lên, khóc đến mức ruột gan như đứt đoạn, thở không ra hơi.
Chung Ánh Nhai chỉ mới 12 tuổi, y không hiểu mình đã làm sai điều gì, tại sao ông trời lại cứ phải trêu đùa và hành hạ y như vậy. Rõ ràng y chỉ muốn được sống tử tế; rõ ràng y chỉ muốn có được một mái nhà mà thôi.
"Đương nhiên, vẫn còn đường cứu vãn."
Lời của vị lão giả như ánh sáng giữa vực sâu.
"Hiện tại thời gian cậu ký kết khế ước với ác ma còn chưa lâu, ta có cách để cắt đứt mối liên hệ giữa hai bên, xóa bỏ dấu ấn ác ma bên trong linh hồn cậu. Đổi lại, cậu phải trả một cái giá cho điều này."
"Còn về phần tội nghiệt, chỉ cần dùng công đức để bù đắp là được. Hay là cậu hãy theo ta học đạo đi? Ta có thể truyền thụ hết thảy tri thức của ta cho cậu."
Chung Ánh Nhai bái vị lão giả làm thầy, ở lại học tập bên cạnh ông suốt mười năm. Để tương lai có đủ thực lực tích lũy công đức bước vào Vùng đất Thần linh, y học hành khắc khổ ngày đêm không nghỉ, rèn luyện cách khống chế ma lực trong huyết mạch mình.
Cái giá để hủy bỏ khế ước với ác ma là một chứng bệnh kỳ quái: Thỉnh thoảng toàn thân y sẽ đau nhức đến tận xương tủy, đau như xuyên thấu linh hồn, giống như bị ai đó đập nát rồi ghép lại, sau đó lại đập nát, cứ thế lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.
Vị lão giả điều chế thuốc cho y, có thể làm dịu phần nào cơn đau ấy.
Năm Chung Ánh Nhai 22 tuổi, y rời khỏi nhà của thầy, mang hành trang trên lưng, một mình bước lên con đường tạo dựng sự nghiệp và tích lũy công đức.
Trên đường đi, y cứu giúp một kiếm sĩ gặp nạn, thu phục một sinh vật bóng tối ngạo mạn khó thuần, dùng học thức chinh phục được một thuật sĩ kiêu ngạo... Người đi theo y ngày một nhiều. Ngoài ma pháp và luyện kim thuật đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa, y còn có năng lực nghe được tiếng lòng người khác. Y dễ dàng giành được sự tín nhiệm của quốc vương, được ban tước vị và lâu đài, tiến vào nội các.
Ở địa vị cao, y càng có cơ hội tạo phúc cho người dân, tích lũy công đức.
Đáng tiếc điều tốt đẹp không kéo dài được bao lâu. Do dùng thuốc của thầy điều chế quá lâu, cơ thể y dần dần sinh ra kháng thuốc. Thời gian thuốc phát huy hiệu quả ngày càng ngắn. Chung Ánh Nhai gửi thư cho thầy, đối phương hồi âm rằng đang tìm cách bào chế mới.
Một ngày nọ, vị lão giả đột ngột gửi thư tới nói đã có thuốc mới, bảo y lập tức trở về ngay.
Đã nói "lập tức", Chung Ánh Nhai liền dùng ma pháp dịch chuyển, chỉ trong một giây đã đến nhà thầy làm lão giả giật nảy mình.
"Sao con tới nhanh vậy?"
"Thuốc đâu ạ?" Y đảo mắt nhìn quanh, bỗng phát hiện có một đứa trẻ vẻ mặt rụt rè đang ngồi trên ghế.
Đứa bé nhỏ gầy, nhìn qua chỉ độ 4-5 tuổi, áo quần rách nát lủng lẳng như bao tải treo trên vai. Mái tóc nâu nhạt lộn xộn như cỏ dại, đôi mắt xanh lục đậm to tròn, không hiểu sao nhìn đứa bé này y lại liên tưởng đến chú sói nhỏ từng quấn lấy mình khi còn nhỏ.
"Đứa trẻ này là ai?"
Lão giả đi tới bế đứa nhỏ lên rồi nhét thẳng vào lòng y, vẻ mặt chính nghĩa nói: "Đây là thuốc của con đó."
Y vô thức đỡ lấy, cau mày: "Có ý gì?"
"Trong người đứa nhỏ này có một nửa huyết mạch Thiên sứ. Mấy hôm trước không may bị biến thành ma cà rồng, sau đó được một người dân nhiệt tình đưa tới chỗ ta. Ta đã nghiên cứu nó, bất ngờ phát hiện một sinh vật kết hợp giữa ánh sáng và bóng tối như nó lại có thể giúp ích cho bệnh tình của con. Bởi vì một nửa huyết mạch Thiên sứ khiến nó cảm thấy máu của người bình thường hôi thối khó ngửi. Nó sẽ sống nhờ vào việc hút máu con, còn con sẽ dựa vào nọc độc trong răng nó để giảm đau.
Hai đứa đúng là trời sinh một cặp."
Chung Ánh Nhai có thể nghe được tiếng lòng người khác, bất kể lúc nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!