24.
Hiện tại Chung Ánh Nhai không còn nhìn thấy sinh vật ở Thế giới thứ hai nữa, nhưng đã từng một thời nắm trong tay sức mạnh đứng đầu thiên hạ nên cảm quan của y vẫn vô cùng nhạy bén.
Tối nay tỉnh dậy không thấy Commus đâu, Chung Ánh Nhai bất chợt nổi hứng muốn xuống phố giải sầu. Vừa đặt chân đến nơi, cảm giác bị rình rập liền kéo đến vô cùng mãnh liệt. Y ngẩng đầu nhìn trời, mới phát hiện đêm nay là đêm trăng tròn.
Mặc dù Commus chưa bao giờ chịu thừa nhận nhưng Chung Ánh Nhai đều biết rõ, mỗi lần y ra ngoài một mình, bên cạnh đều có vô số vệ sĩ bóng tối âm thầm đi theo để bảo vệ an toàn cho y.
Để tránh gây ra náo động không cần thiết, y không đi lung tung, chỉ chọn một gốc cây ngồi xuống, vừa đón gió đêm vừa lặng lẽ quan sát dòng người muôn hình muôn vẻ qua lại trước mắt mình.
— Người đàn ông mặc âu phục kia có lẽ làm việc trong lĩnh vực tài chính hoặc thương mại, bây giờ chắc là đang vội đến một buổi xã giao. Tay anh ta xách cặp công văn, ánh mắt không ngừng liếc nhìn chiếc đồng hồ đắt tiền trên cổ tay.
— Cô nữ sinh đeo đàn violin trên vai kia có lẽ đang trên đường đến lớp học. Cô bé có vẻ rất yêu âm nhạc, trên bao đàn treo đầy những chiếc móc khóa nhỏ xinh, cô bé bước chân nhẹ nhàng, miệng còn khe khẽ ngâm nga một khúc nhạc vui vẻ.
— Còn cậu nhân viên đứng ngoài cửa tiệm nọ, tám phần là người của Cục Quản Lý. Trong vòng năm phút ánh mắt cậu ta đã lén nhìn về phía này tám lần. Tiêu điểm không đặt lên người mình mà là ở một chỗ cách mình vài bước chân phía trước — nơi ấy đại khái là có một vệ sĩ đang đứng.
Từ sau khi phong ấn ma lực, quan sát nhân tình thế thái đã trở thành một sở thích mới của Chung Ánh Nhai.
Trời đã khuya nhưng dòng người trên đường phố cũng không vơi bớt. Y đứng dậy, giãn gân giãn cốt một chút, dự định quay về.
Đúng lúc ấy, y trông thấy một bóng người quen thuộc đang nhanh chân đi về phía mình.
Là Commus. Hắn mặc một chiếc áo khoác đen không cài nút, hai tay đút túi, dáng vẻ ung dung như chỉ đang tùy tiện dạo bước ngang qua nơi này.
Hắn vừa xuất hiện, lũ sinh vật bóng tối đang lén lút quan sát lập tức đồng loạt thu lại ánh mắt, vội vàng tản đi. Đám vệ sĩ vô hình xung quanh liền ăn ý tạo thành một lối đi cho hắn.
"Chào quý ngài đẹp trai." Commus nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời, khom lưng đặt một tay lên trước ngực, một tay vươn ra về phía y, "Không biết em có vinh hạnh được mời anh đi dạo quanh Amos vào đêm nay không?"
Chung Ánh Nhai liếc hắn một cái, đặt tay vào lòng bàn tay hắn.
Commus cầm cổ tay y, kéo người ôm vào lòng, cúi xuống thì thầm bên tai y: "Ánh Nhai, nhớ em không?"
Chung Ánh Nhai: "......"
Tên này biết rõ y sẽ vì giữ thể diện cho hắn trước mặt "người khác" mà không tiện từ chối, cho nên thông thường sẽ không kiêng nể gì. Mà y thì không phải lúc nào cũng sẵn lòng nuông chiều sự tranh thủ chiếm tiện nghi của hắn.
Đúng lúc này, Commus cảm thấy áo khoác hơi nhẹ đi. Hắn cúi đầu nhìn, con dao trừ tà hắn cất trong túi trong áo không biết từ lúc nào đã yên lặng nằm gọn trong tay Chung Ánh Nhai.
Chung Ánh Nhai nhẹ nhàng vung con dao lên một chút, vẻ mặt không cảm xúc nhìn hắn.
"Khụ khụ." Commus vội vàng thu lại vẻ trêu chọc, ra chiều nghiêm túc, lập tức buông tay dịch người sang một bên vài bước, giữ khoảng cách lịch thiệp với y, "Ánh Nhai, tối nay anh ăn gì chưa?"
"Chưa."
"Vậy chúng ta cùng ăn nhé. Anh muốn ăn gì không?"
"Xem thử một chút."
"Được."
Hai người cách nhau hai bước, đi được một đoạn Commus bắt đầu lén lút dịch gần lại Chung Ánh Nhai, rồi lại gần thêm chút nữa, cuối cùng cũng thành công sóng bước bên cạnh y.
Vẻ mặt Commus rất nghiêm chỉnh nhưng bàn tay thì lại bắt đầu táy máy, thi thoảng đụng nhẹ vào bàn tay Chung Ánh Nhai — hắn đang thăm dò, muốn hai người nắm tay nhau.
Đột nhiên Commus cảm nhận được một tia sát khí, vô thức lùi về sau một bước. Ngay sau đó, một luồng ánh sáng lạnh lẽo bắn ra từ tay Chung Ánh Nhai, nhanh như chớp xuyên thủng vào thân cây cách đó hai mét.
Chỉ thấy một con oán linh xám bị lưỡi dao trừ tà ghim chặt tại chỗ. Mũi dao đâm xuyên đúng mạch máu trên đầu nó. Nó giãy dụa vài giây rồi hóa thành tro bụi.
Loại oán linh này hấp thụ cảm xúc tiêu cực của con người để tăng cường sức mạnh, có thể quấy nhiễu tâm trí, thậm chí mưu hại mạng người. Tuy nhiên đối với sinh vật bóng tối khác thì lại không có sức ảnh hưởng gì lớn, chúng tồn tại cũng giống như loài gián mà thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!