Chương 106: Ngoại truyện 10: Quý Thiếu Ngôn x Thích Nhan

Liễu Khê trở vào trong biệt thự với đôi má đỏ bừng.

Bà Liễu vừa mới làm xong bánh scone nho để đãi khách, từ trong bếp đi ra liền nhìn thấy dáng vẻ này của Liễu Khê, bà Liễu không khỏi nghi hoặc.

-

--ĐỌC FULL TẠI ---

"Liễu Khê, bên ngoài lạnh lắm à?"

"Bình thường ạ."

"Chắc là lạnh lắm đây, mặt của con cũng đỏ đến mức này rồi. Cũng có phải người có sức khỏe tốt đâu, tối đến vẫn nên chú ý một chút, nếu ra ngoài thì mặc thêm áo vào." Bà Liễu là giáo sư, hay thao thao bất tuyệt ở trường, về nhà cũng không khỏi càm ràm một phen.

"Vâng." Liễu Khê nhìn bóng dáng bận rộn của bà Liễu, không biết nghĩ đến chuyện gì đó, ánh mắt của bà hơi chững lại.

"Mẹ." Trong phòng khách rất ồn ào, giọng Liễu Khê rất khẽ nhưng bà Liễu vẫn nghe được.

Bà Liễu đặt mâm lên bàn, nghe thấy thế bà ấy khoan thai xoay người lại, chậm rãi hỏi: "Sao thế?"

Ánh mắt Liễu Khê rơi vào mái tóc của bà Liễu, trong mái tóc đen đã điểm vài sợi bạc. Ông Liễu ngồi đọc báo cạnh đó, thỉnh thoảng lại nhấp chút nước chè mang đến từ Trung Quốc.

-

--ĐỌC FULL TẠI ---

Chẳng biết từ lúc nào, người cha trầm tĩnh cởi mở và người mẹ nhỏ nhắn hiền hòa trong ký ức đều đã già đi rồi.

Liễu Khê dằn mối nghi hoặc trong lòng xuống, không muốn nói ra, "Không có gì."

Người đàn ông kia, quá nguy hiểm.

Khiến người ta mông lung nhưng không thể tránh thoát.

Vẫn nên cách xa ông ta một chút thì hơn.....

Nhưng rõ ràng Liễu Khê đã đánh giá thấp da mặt của Quý Thiếu Ngôn, ông đi quanh quẩn trong trấn liên tiếp mấy ngày.

Trong lúc làm trò cười, thỉnh thoảng ông lại bắt được cơ hội chòng ghẹo bà mấy câu.

Giống như ông định sống ở đây mãi mãi vậy.

Liễu Khê cũng từng lên mạng tìm kiếm về ông, bỏ qua những tin đồn đập thẳng vào mắt kia, Quý Thiếu Ngôn thực sự rất giỏi giang.

Lúc còn trẻ tiếp quản Quý Thị, một mình nuôi con gái thành người.

Con gái...

Con gái của ông là Quý Minh Châu.

Nghĩ đến cô bé kia, chẳng hiểu sao trái tim Liễu Khê lại trở nên mềm mại.

Xem trạng thái trong vòng bạn bè, dạo này Quý Minh Châu cũng đã sang Thụy Sĩ, còn có ý thăm dò động thái và tâm trạng của bà.

Cũng không biết cô bé có biết "động thái dạo này" của bố mình không đây.

Có thể dễ dàng nhận thấy, Quý Minh Châu không hề bài xích bà, mà trái lại, có thể còn rất thích bà là đằng khác.

Nghĩ đến đây, Liễu Khê chẳng hiểu sao lại hơi rầu rĩ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!