Nếu tôi không tin, họ sẵn sàng gửi toàn bộ bản ghi camera giám sát cho tôi xem.
Nghe giọng điệu đầy tự tin của họ, tôi bất giác gãi đầu.
Nếu đúng như họ nói, không có sai sót từ phía nhà sản xuất, thì vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu?
2
Trong lúc đang gọi điện, Hoàng Đại Tiên lại liên tiếp gửi đến mấy tin nhắn riêng.
"Vấn đề của quần áo chưa chắc đã do phía nhà sản xuất. Có lẽ cô nên nghĩ xem liệu có ai bên cạnh mình đã ra tay làm điều gì không."
"Tôi thấy sắc mặt cô tái nhợt, hốc mắt thâm quầng, dạo gần đây chắc chắn không ngủ ngon giấc chút nào, đúng không?"
"Sinh mệnh của cô đang từng chút một chuyển sang người khác. Nếu không nhanh chóng tìm ra kẻ hại mình, chẳng mấy chốc cô sẽ vĩnh viễn mặc đồ tang."
Nhìn loạt tin nhắn này, tôi bỗng thấy da đầu tê dại.
Hắn làm sao biết được tôi vừa gọi điện cho nhà sản xuất?
Trong lúc tôi đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại mà suy nghĩ miên man, thì bất chợt có người bước vào cửa hàng.
Tôi tưởng là khách, không ngờ lại là cô bạn thân của mình.
"Tiểu Ngữ, hôm nay sao cậu lại rảnh mà ghé qua đây thế?"
"Sao nào? Mình đến tìm cậu, cậu không hoan nghênh à?"
"Không phải cậu nói hôm nay sẽ về quê sao?"
Sau khi trò chuyện vài câu, cô ta bắt đầu đi loanh quanh trong cửa hàng.
Nhìn dáng cô ta, tôi bỗng nhớ ra một chuyện.
Do anh shipper phụ trách khu vực này khá mê tín, anh ta cảm thấy cửa hàng của tôi không may mắn, nên nhất quyết không chịu giao hàng tận nơi.
Tôi cũng không muốn làm khó anh ta, thế là những mẫu đồ tang tôi thử đều nhờ Tiểu Ngữ nhận hộ.
Nhà cô ta ở gần cửa hàng tôi, việc lấy đồ cũng tiện lợi.
Chẳng lẽ cô ta đã làm gì với những bộ quần áo tang đó?
Nghĩ đến khả năng này, tôi suýt nữa tự tát cho mình hai cái.
Làm sao tôi có thể vì một lời nói của người ngoài mà tùy tiện nghi ngờ cô bạn thân của mình được chứ?
Hơn nữa, việc tôi mở được cửa hàng đồ tang và kiếm tiền cũng nhờ vào cô ta.
Nếu không có cô ta bày cho tôi ý tưởng quay video thử đồ tang để đăng lên mạng thu hút sự chú ý, có lẽ cửa hàng này đã sập từ lâu rồi.
"Cậu ngẩn người gì thế? Đây là mẫu mới về gần đây, thử nhanh đi rồi quay video luôn."
Tiểu Ngữ đưa mẫu đồ tang mới cho tôi.
Khi bóc lớp bao bì, tôi phát hiện gói hàng có dấu hiệu từng bị mở ra.
Có lẽ vì bị lời của Hoàng Đại Tiên ám ảnh, nên lúc bóc bao bì, tôi mới vô thức chú ý đến những chi tiết như vậy.
Thấy tôi mãi vẫn chưa mặc thử bộ đồ, Tiểu Ngữ bắt đầu giục:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!