Sau khi Tống Doanh nói "Em đồng ý", Yến Thừa Chu quỳ một chân trên nền đất, nghiêng người về phía trước ôm cô vào trong lồ ng ngực.
Trái tim trong ngực Tống Doanh đập bình bịch, cô ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt trên người anh, như tuyết lạnh trên núi nhưng lại không thiếu sự dịu dàng.
Một lúc sau Yến Thừa Chu buông cô ra, anh đứng dậy trước rồi sau đó vươn tay về phía cô.
Tống Doanh đặt tay mình lên tay anh, để anh kéo dậy.
Hai người đi vào phòng bếp, trên bàn bày cả một bàn ăn rất thịnh soạn, có thịt hầm yêu thích của Tống Doanh, còn có cả đậu hũ sốt cay.
Một bàn thức ăn này đều do Yến Thừa Chu tự mình xuống bếp làm cho Tống Doanh.
Trước kia, lúc hai người chưa xa nhau, lúc người lớn hai nhà đi vắng vấn đề ăn uống đều do anh xử lý.
Mà mấy năm nay anh âm thầm để ý tới cô, hiểu rõ cô vẫn giống như lúc trước, thích ăn những món ăn ở Thành Nam, nhất là thịt hầm và đậu hũ sốt cay.
Tống DOanh ngồi xuống ghế, đặt bó hoa xuống chiếc ghế bên cạnh mình.
Yến Thừa Chu ngồi đối diện, anh múc cho cô một chén canh.
Tống Doanh nhận lấy, hỏi anh: "Anh tự nấu à?"
Yến Thừa Chu hơi nhíu mày, Tống Doanh hiểu rõ, là anh nấu.
Lúc ăn cơm, Yến Thừa Chu thấy Tống Doanh chỉ gắp đậu hũ sốt cay, không nhịn được nhắc nhở cô: "Dạ dày không tốt, đừng ăn cay nhiều quá."
Tống Doanh cười nói: "Không phải anh nấu món này cho em ăn sao?"
"Anh nấu để em nếm thử hương vị ra sao thôi chứ không muốn để em ăn nhiều." Yến Thừa Chu phát hiện cô vẫn giống như trước đây, thích chơi xấu.
Anh vươn tay muốn lấy đ ĩa đậu phụ sốt cay đi, Trước khi anh mang đi Tống Doanh vội vàng gắp thêm hai đũa nữa.
Yến Thừa Chu bất đắc dĩ cụp mắt nhìn cô cười đùa vui vẻ.
Sau khi ăn tối xong, Tống Doanh ôm Yến Bảo ngồi trên ghế sô pha.
Mấy ngày cô và Yến Bảo không được gặp nhau, cô nhớ con mèo này đã ở bên cô mười năm rồi.
Lúc Yến Thừa Chu đi tới, Tống Doanh xoay người sang hỏi anh: "Ở đây có quầy rượu không anh?"
"Hả?" Anh hơi nghi ngờ.
"Muốn uống chút rượu." Trên mặt Tống Doanh lộ ra một nụ cười, "Em muốn ăn mừng."
Dường như anh có thể hiểu ý cô.
Chúc mừng bọn họ trùng phùng, chúc mừng bọn họ chính thức yêu nhau.
Yến Thừa Chu nói: "Dưới tầng hầm có một hầm rượu, không thì em tự mình xuống chọn?"
"Vâng." Tống Doanh đáp lời, đặt Yến Bảo xuống ghế sô pha, đứng dậy đi theo Yến Thừa Chu xuống tầng hầm.
Cầu thang xoắn ốc xuống tầng hầm được thắp sáng nhờ đèn tường, Yến Thừa Chu nắm lấy tay Tống Doanh, dẫn cô xuống hầm rượu dưới mặt đất.
Trong hầm các tủ rượu được sắp xếp ngay hàng thẳng lối, bên cạnh còn có khu nghỉ ngơi để thưởng thức rượu ngon, bộ sô pha kiểu dáng Châu u mềm mại tinh tế, trên bàn đặt một chiếc gạt tàn thuốc bằng thủy tinh quý báu.
Tống Doanh từ tốn đi vòng quanh tủ rượu, chọn tới chọn lui, cô nhìn những loại rượu nổi tiếng được trưng bày trong tủ, ánh mắt của cô luôn nhắm vào năm sản xuất loại rượu đó.
Cuối cùng Tống Doanh cầm một chai vang đỏ sản xuất năm 1998.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!