Trứng Thiên Hồ hoàn mỹ, linh tính đầy đủ, đây là việc ngoài ý liệu của hắn. Vốn, hắn có thái độ muốn thử một lần. Dù nó đi rất chậm, dù thành tích không tốt, khó coi, cũng không có vấn đề gì. Dù sao khảo hạch, có tới ba tràng.
Che dấu thân phận chân thật của Thiên Hồ, mới là nguyên nhân trọng yếu nhất.
Nhưng không ngờ, Thiên Hồ làm được, lĩnh hội ý tứ của mình. Muốn thắng lợi, đoạt được đệ nhất vị, rất dễ dàng, cứ như vậy mà thắng lợi. - .
Hôm nay Sở Vân rất nắm chắc, lườm Thư Đại, Thư Nhị, cái mũi khẽ hừ, nói:
- Hai người các ngươi đúng là bất học vô thuật mà, chẳng lẽ không biết Hỏa Hồ của ta có biểu hiện như vậy, chính là vì nó là yêu thú biến dị hay sao? Làm được điểm này, có gì kỳ quái?
- Nói láo!
Thư Đại la lớn, ngôn từ cũng không thèm để ý, ngón tay chỉ vào Sở Vân quát:
- Đừng hòng lừa bịp lão tử, nhất định là ngươi gian lận!
Hắn đúng là kẻ bất học vô thuật, cái gì là yêu thú biến dị cũng không biết. Nhưng hắn không muốn thừa nhận, Bởi vì với hắn mà nói đây là sự thật tàn khốc, cho nên hắn mới nói Sở Vân gian lận.
- Ha ha.
Thư Nhị cười lạnh vài tiếng.
- Đừng cho rằng ngươi có thể lừa bịp vượt qua. Lục Nha Xà của ta có tám năm tu vi, yêu thú biến dị thì thế nào? Dù biến dị, có thể mạnh hơn Lục Nha Xà của ta sao? Hỏa Hồ Trung phẩm, còn mạnh hơn thượng phẩm Lục Nha Xà sao? Điều này có thể sao? Đây là thường thức mà ai cũng biết!
Rõ ràng là ngươi giở trò.
Ngự yêu sư địa đàn không nói lời nào, yên lặng nhìn về phía Sở Vân, chờ đợi hắn giải thích.
Sở Vân sờ sờ cái mũi, nói thật, hắn cũng không biết nên nói cái gì.
Nếu là tuyên bố Hỏa Hồ chính là Thiên Hồ, chắc chắn mọi người ở đây sẽ á khẩu không nói được. Nhưng mấu chốt là ở chỗ này, thân phận Thiên Hồ vào lúc này, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.
Lập tức, hắn làm ra bộ dáng khinh thường, khinh bỉ nhìn về phía Thư Nhị:
- Cho nên nói, hai người các ngươi bất học vô thuật. Yêu thú biến dị, cũng là thường thức. Hỏa Hồ biến dị nên mạnh mẽ, cũng không sợ nói cho các ngươi biết, nó phá xác trúc cơ đã vọt tới tám năm tu vi. Lục Nha Xà, Hải Bạo Ngạc của các ngươi đều là bình thường, tại sao lại so sánh với Hỏa Hồ biến dị?
Điểm ấy tiên sinh dạy học cũng đã dạy. Khó trách hắn vì ta mà vẻ vang, mà các ngươi là nổi hổ thẹn.
- Ngươi...
Thư Đại giận dữ, lời của Sở Vân, chính là chỗ đau của hắn.
Lúc nhỏ, Thư Thiên Hào mời giáo viên dạy học đến, dạy vỡ lòng cho ba nhi tử. Sở Vân thông minh, thường xuyên được tiên sinh tán dương. Thư Đại, Thư Nhị lại khó dạy vô cùng, tiên sinh dạy học cũng không làm gì được.
- Chẳng lẽ nói, yêu thú biến dị có thực lực sẽ mạnh hơn yêu thú bình thường sao?
Thư Nhị không nói lời nào, nhưng trong lòng có chút kinh nghi bất định. Tiên sinh dạy học đã nói nhiều thứ liên quan đến trên trời dưới đất, đủ loại, hắn nghe tai phải thoát ra tai trái, cho nên không hiểu, cho nên chẳng biết gì.
Ngự yêu sư địa đàn nhìn chằm chằm vào Sở Vân, nhìn không ra sơ hở. Nghe lời này có lý, gật đầu, trầm giọng đáp:
- Yêu thú biến dị, đúng là không thể phán đoán theo lẽ thường.
- Nhưng mà.
Lời nói của hắn xoay chuyển, khuyên nhủ.
- Yêu thú biến dị cũng có chỗ thiếu hụt, kết cấu cơ thể của yêu thú này không ổn định. Tu hành đến giai đoạn nhất định, sẽ dừng lại không tiến. Trình độ biến dị càng mạnh, chỗ thiếu hụt càng lớn. Sở Vân ah, ngươi nên sớm bồi dưỡng yêu thú khác đi.
Ánh mắt Sở Vân Ảm đạm xuống, hợp thời địa sâu thán một ngụm, sâu kín mà nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!