Vân Nghê nghe được lời Lục Kiêu Trần nói, trong lòng dâng lên một tia ấm áp.
Cô cong khóe môi: "Được ạ."
-
Buổi sáng của vài ngày sau, Vân Nghê đến đài phát thanh.
Hôm nay là buổi phát sóng đầu tiên của cô sau khi vượt qua kỳ thực tập, sau khi trở thành thành viên chính thức thì cần phải sắp xếp lại lịch học, đôi khi phải hợp tác với những người khác nhau, may là hiện tại không có ai cạnh tranh, bầu không khí rất hòa hợp.
Vân Nghê đang điều chỉnh thiết bị, một lúc sau, có bóng người bước vào.
Vân Nghê quay người lại, nhìn thấy Ấn Tử Trân thì tự nhiên chào hỏi: "Chào buổi sáng."
Ấn Tử Trân đi bên cạnh cô, nhìn vào mắt cô, thấp giọng hỏi: "Là cậu nói với trưởng đài để tôi ở lại sao?"
Vân Nghê cười nói: "Cũng không tính là giúp đỡ, chỉ là giải thích rõ ràng một số chuyện mà thôi."
Ngày đó sau khi Ấn Tử Trân xin lỗi Vân Nghê, Vân Nghê cuối cùng cũng liên lạc với trưởng đài, nói rằng cô không hề phản đối việc Ấn Tử Trân ở lại, dù sao thì chuyện hạ thuốc xổ hôm đó cũng không thành công, Ấn Tử Trân cũng tự vứt đi, trừ lần đó ra thì đối phương cũng chưa từng làm chuyện gì quá đáng với cô, cô cũng không định truy cứu.
Cô không phải thánh mẫu, nhưng cô cảm thấy không thể dùng một việc gì đó để đi đánh giá một con người.
Bản tính của Ấn Tử Trân vẫn tốt, chỉ là nhất thời đi nhầm hướng nhưng cũng không đến mức không thể tha thứ.
Nghe cô nói xong, Ấn Tử Trân vô cùng cảm động: "Cảm ơn cậu, Vân Nghê, trước đó tôi có nghe qua một số lời đồn đại, cho nên có chút hiểu lầm với cậu, nhưng hiện tại đều đã không còn.
"Cô ấy biết, Vân Nghê quả thực là một cô gái rất được lòng người khác. Cô gái nhướng mày nói:"Vậy bây giờ chúng ta xem lại bản thảo đi, công việc quan trọng hơn."
"Được."
Khoảng bảy giờ, sau khi buổi phát sóng buổi sáng kết thúc, Vân Nghê đang sắp xếp bản thảo thì Ấn Tử Trân hỏi cô: "Tôi nghe trưởng đài nói cậu đang chuẩn bị thi nghệ thuật?"
Vân Nghê gật đầu: "Anh ấy nói cho cậu à?"
Cô không biết nhiều về kỳ thi nghệ thuật nên ngày hôm đó đã hỏi Phan Hoằng Nghị.
"Tôi vừa lúc biết được, cũng không có ý gì khác, chỉ muốn hỏi cậu có muốn tôi giới thiệu cho cậu một số khóa học và giáo viên không?
Nếu cậu dự định tham gia kỳ thi nghệ thuật thì nhất định phải tìm thầy cô để học, từ nhỏ tôi đã học dẫn chương trình, biết rất nhiều các thầy cô giáo trong lĩnh vực này, nếu cậu cần thì tôi sẽ trực tiếp giới thiệu cho cậu, một số giáo viên rất nổi tiếng phải có mối quan hệ mới nhận học sinh, nhưng tôi có thể giúp cậu đề cử, hẳn là không có vấn đề gì."
Vân Nghê không ngờ Ấn Tử Trân sẽ nói như vậy: "Như vậy có làm phiền cậu không…"
"Chỉ một câu nói mà thôi, sao cậu còn để ý mấy cái này làm gì chứ, gửi cho tôi trường học và chuyên ngành mà cậu dự định thi, tối nay sẽ báo tin cho cậu."
Vân Nghê cảm ơn rồi lập tức gửi thông tin cho cô ấy: "Đúng rồi, học phí của những giáo viên nổi tiếng đó có đắt không?"
"Nói thế nào nhỉ, những giáo viên nổi tiếng đó chắc chắn không hề rẻ, nhưng những giáo viên này rất có năng lực, tôi biết một cơ sở đào tạo năm ngoái đã có rất nhiều học sinh trúng tuyển vào Lạc đại."
"Được."
-
Ấn Tử Trân làm việc rất hiệu quả, buổi tối đã đề xuất cho cô một số khóa học, giáo viên online và trực tiếp, đồng thời giải thích chi tiết cho cô về quy trình thi nghệ thuật và những việc cần chú ý.
Vân Nghê đã bàn bạc với ba mẹ và cuối cùng quyết định đăng ký tham gia mấy cái.
Dần dần, con đường thi nghệ thuật của Vân Nghê đã chính thức bắt đầu.
Cùng lúc này, cô cũng không bị tụt hậu trong các môn học ở trường, kỳ thi cuối kỳ diễn ra vào cuối tháng 1, cô bắt đầu chuẩn bị từ sớm, đặc biệt là môn vật lý và toán học.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!