Chương 40: Lời đồn đại

Vân Nghê cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ và khiếp sợ của những học sinh xung quanh, sắc mặt ửng hồng, cô lắc đầu: "Em không sao…

"Lục Kiêu Trần nhìn cô vài lần nữa, sau khi xác nhận cô không có vấn đề gì thì mới bình tĩnh xoay người đi xuống khỏi khán đài, quay trở lại sân thi đấu một lần nữa. Tuy Lục Kiêu Trần đi rồi nhưng người trên khán đài vẫn chưa bình tĩnh lại được. Một hành động trong nháy mắt đã dấy lên ngàn sóng gió, tất cả những người nhìn thấy cảnh này đều khiếp sợ, trong đầu chỉ hiện lên hai câu hỏi…"Nữ sinh này là ai?!"

"Lục Kiêu Trần vậy mà sờ đầu của cô ấy?! Bọn họ có quan hệ gì?!

"Vân Nghê không nghĩ đến Lục Kiêu Trần lại vô tư chăm sóc cô trước mặt nhiều người như vậy, cô cảm nhận được ánh mắt từ bốn phía đang đổ dồn về phía mình, nhịp tim đột nhiên trở nên hỗn loạn, cô cảm thấy khuôn mặt của mình nóng đến mức muốn nổ tung. Biện Mạn Mạn và Giang Nguyệt ở bên cạnh cười ranh mãnh, Giang Nguyệt sờ đầu cô, còn cố ý bắt chước giọng điệu của Lục Kiêu Trần:"Em không sao chứ?

Có đau không?"

"...

"Cô muốn chôn mình xuống đất. Cuối cùng, cô xấu hổ không dám ở lại lâu nữa, kéo Biện Mạn Mạn và Giang Nguyệt rời đi, hai người biết da mặt cô mỏng nên nhanh chóng rời đi với cô. Trên sân thi đấu, Lục Kiêu Trần quay đầu lại nhìn thấy cô gái nhỏ lẻn ra khỏi sân bóng thì ngẩn người. Bạn bè bên cạnh cũng thấy được, đụng vào cánh tay của Lục Kiêu Trần một cái, nháy mắt với anh:"Anh Trần, sự quan tâm đặc biệt này của cậu làm cô bé sợ bỏ chạy rồi kìa?"

Lục Kiêu Trần lạnh lùng liếc mắt nhìn đối phương, đối phương nhanh chóng làm động tác khóa miệng lại: "Tôi khóa mồm rồi.

"Trên khán đài, rất nhiều người vẫn còn nhìn theo hướng Vân Nghê rời đi, Tô Thiến Nhiên và bạn bè của cô ta nhất thời sửng sốt không nói nên lời. Một lúc lâu sau, bạn bè mới nhìn về phía Tô Thiến Nhiên, yếu ớt nói:"Cô gái này rốt cuộc là ai, tại sao Lục Kiêu Trần lại đối xử với cô ta đặc biệt như vậy…"

Tô Thiến Nhiên gục đầu xuống, bỗng nhiên cảm thấy hành động đưa bóng cho anh vừa rồi của mình thật ngu ngốc.

Những người sáng suốt đều có thể nhìn thấy, trong mắt Lục Kiêu Trần chỉ chia thành Vân Nghê kia và những người khác, cô ta cũng chỉ là một người bình thường trong số những người bình thường khác mà thôi.

Cô ta gục đầu xuống, vẫn không khỏi cảm thấy buồn bã.

Có thể được Lục Kiêu Trần thiên vị như vậy, đúng thật là rất hạnh phúc…

-

Một ngày cuối tuần nhanh chóng trôi qua.

Vân Nghê cho rằng chuyện ở sân bóng rổ sẽ nhanh chóng trôi qua, lại không nghĩ rằng chuyện này sẽ được lan truyền rộng rãi.

Buổi sáng thứ hai khi cô đến lớp, Giang Nguyệt cũng có mặt, cô ấy dẫn cô đến phòng lấy nước ấm.

Trên đường đi, cô ấy nhỏ giọng nói với Vân Nghê: "Nghê Nghê, tớ nói cậu nghe chuyện này, sau khi cậu nghe xong nhất định đừng quá kích động."

Lông mày Vân Nghê giật giật, trong lòng cảm thấy không ổn: "Sao vậy?"

Giang Nguyệt lấy điện thoại ra, bấm vài cái rồi đưa cho cô xem: "Sáng nay mấy người ở bàn trước bí mật đưa cho tớ lịch sử trò chuyện trên diễn đàn của mấy nữ sinh trong lớp, thảo luận chuyện của cậu và Lục Kiêu Trần.

"Vân Nghê nhất thời sửng sốt, vội vàng xem lại lịch sử trò chuyện. Các bức ảnh chụp màn hình cũng không có gì phản cảm, họ chỉ đang suy đoán về mối quan hệ giữa hai người."Một số bạn học cùng lớp có mặt trên sân bóng rổ ngày hôm đó, dường như tất cả đều nhìn thấy cảnh đó, sau đó lan truyền câu chuyện này, một truyền mười, mười truyền trăm." Giang Nguyệt nói.

Bề ngoài mọi người đều bình thản không nói gì như gió êm sóng lặng, nhưng buổi tối thứ sáu hôm đó, mọi người trong lớp đều bùng nổ khi biết được chuyện này.

Vân Nghê hoàn toàn choáng váng.

Cô không nghĩ đến chuyện này lại được thảo luận sôi nổi như vậy sau lưng cô, cô chỉ nhìn thấy một phần ảnh chụp màn hình lịch sử trò chuyện, có lẽ sẽ có một số lời nói khó chịu, chỉ là chúng không hề lọt vào mắt cô.

- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

Khả năng buôn chuyện của con gái quả thật rất đáng sợ, ở đâu có tin đồn thì ở đó có suy đoán ác ý.

Đầu óc Vân Nghê ong ong, lập tức mất đi khả năng suy nghĩ.

Cô nên làm cái gì bây giờ…

"Sớm biết có ngày này thì tớ sẽ không đi xem trận bóng ngày hôm đó…"

Giang Nguyệt chậc lưỡi: "Ai biết đàn anh Lục lại không kiêng dè chút nào, nhiều nữ sinh đều bị anh ấy dọa sợ, nhưng anh ấy lại chỉ quan tâm đến mỗi cậu!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!