Chương 31: Lật xe

Vân Nghê bị Lục Kiêu Trần ép sát vào tường, cơ thể cao lớn của anh chặn đường đi xuống cầu thang của cô, giọng nói lạnh lùng truyền tới khiến tai của Vân Nghê lập tức đỏ như tôm luộc.

Cô dường như chưa từng được chứng kiến Lục Kiêu Trần như thế này bao giờ, nhịp tim của Vân Nghê đập loạn xạ, đầu óc choáng váng:

"Cái gì mà trốn tránh anh? Em không có..."

Lục Kiêu Trần nhìn đôi mắt hạnh ngấn nước của cô, yết hầu khẽ lăn, giọng khàn khàn nói: "Vừa rồi lúc chơi cầu lông anh ở ngay sân bên cạnh, không phải em đã phớt lờ anh suốt lúc đó sao? Sau đó khi thấy anh đi tìm em, em cũng làm như không thấy.

"Vân Nghê:??? Cô làm như vậy lúc nào?? Vân Nghê sửng sốt, sau đó nhận ra hình như mình đã bị hiểu lầm, cô vội vàng giải thích:"Lúc em đi vệ sinh thật sự không nhìn thấy anh, còn lúc chơi cầu lông là do cổ em bị đau, không thể quay về hướng anh..."

Hơn nữa, cô đang yên đang lành sao phải trốn tránh anh làm gì?

"...

"Lục Kiêu Trần nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô gái nhỏ thì biết bản thân đã hiểu lầm cô rồi. Sau khi thích cô gái nhỏ này, mọi cử động nhỏ của cô, thậm chí là cả ánh mắt của cô đều có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của anh, mà quan tâm quá tất loạn. Im lặng một lúc, Lục Kiêu Trần lùi lại, ho nhẹ một tiếng, sau đó dồn sự chú ý lên lời nói của cô:"Cổ của em làm sao vậy?"

Vừa nhắc tới việc này, Vân Nghê liền buồn bực sờ chiếc cổ mình: "Không cẩn thận bị sái cổ…"

Anh có chút kinh ngạc: "Cho nên vừa rồi là vì nguyên nhân này nên em mới không chạy?"

"Ừm."

Thấy dáng vẻ đáng thương của cô gái, Lúc Kiêu Trần nhếch môi nói: "Sao em lại thảm đến vậy chứ?"

"..."

Sau đó anh cũng không nói gì thêm: "Đi thôi, chúng ta xuống lầu trước.

"Vân Nghê theo anh ra khỏi khu phức hợp, không ngờ anh lại đưa cô đến vườn hoa trước tòa nhà, sau đó tìm ghế cho cô ngồi. Cô cũng không nhìn rõ, chỉ thấy anh đi vòng ra sau lưng cô, tay kia ấn nhẹ vào vai cô, sau đó dùng một tay nâng cằm cô lên, giữ chặt đầu cô. Vân Nghê sửng sốt:"A..."

Giọng nói trầm thấp của anh từ phía sau vang lên: "Thả lỏng đi, anh giúp em mát xa."

Vân Nghê ngơ ngác, sau đó cảm nhận được anh bắt đầu xoay đầu cô, lúc xoay qua bên trái thì cô cau mày, đầu lập tức cứng lại: "Đau đau đau..."

Lục Kiêu Trần nhếch khóe môi: "Anh còn chưa dùng sức, sao em lại yếu ớt như vậy chứ?"

"Thật sự rất đau...

"Vân Nghê ấm ức, giọng nói mềm nhũn như đang làm nũng. Lục Kiêu Trần thấp giọng cười, giọng nói cùng lực tay cũng nhẹ hơn một chút:"Thả lỏng, anh sẽ nhẹ nhàng."

Anh khống chế lực tay, Vân Nghê cảm thấy lực như vậy có thể chấp nhận được nên cô mới từ từ thả lỏng, anh xoay đầu cô, thuận miệng nói chuyện với cô để chuyển hướng sự chú ý của Vân Nghê: "Kết quả phỏng vấn ở đài phát thanh đã có chưa?"

"Vẫn chưa, nhưng em nghĩ sắp có rồi, chậm nhất là cuối tuần này sẽ biết."

"Em nắm chắc mấy phần?"

"Em cảm thấy nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì nhất định có thể qua, nhưng mà cho dù có phỏng vấn thành công thì cũng chưa chắc đã được, còn phải qua thời gian thử việc.

"Vân Nghê vừa dứt lời, ngay sau đó cô liềm cảm giác tay của Lục Kiêu Trần xoay đầu cô sang bên trái, sau đó nhanh chóng dùng sức vặn mạnh một cái. Vân Nghê sợ hãi hét lên, sau đó ôm cổ đứng dậy, nghẹn lời nhìn anh:"Anh, anh làm gì vậy?!

"Vân Nghê: Có phải anh đang muốn mưu sát em hay không. jpg Lục Kiêu Trần thấy dáng vẻ cho rằng anh muốn làm gì cô của Vân Nghê thì cười nói:"Căng thẳng cái gì? Bây giờ em thử xoay cổ một chút xem.

"Cô không hiểu anh muốn làm gì nên khẽ chuyển động cổ, sau đó phát hiện cổ mình có thể quay sang trái mà cũng không còn đau lắm?! Nơi đau đớn ở cổ lúc này đã thoải mái hơn rất nhiều:"Vừa rồi anh làm gì vậy... sao cổ em lại thoải mái hơn trước đó rồi?"

Lục Kiêu Trần đi đến ghế ngồi xuống, ngả người ra sau, lười biếng ngẩng đầu nhìn cô: "Đây là một thủ thuật cũ, chỉ cần vặn đầu của em một chút, như vậy thì ngày mai hay ngày kia sẽ bình thường trở lại."

Lục Kiêu Trần giải thích, sái cổ hình thành thường là do cơ cổ bị lệch hoặc co thắt quá mức, phương pháp cũ này là trong lúc bệnh nhân không đề phòng và thả lỏng thì vặn cổ một cách có kỹ thuật, sau đó chỉ cần xoa một chút là có thể thư giãn cơ bắp bị chuột rút, cách này sẽ nhanh hơn là việc chỉ đơn giản xoa bóp hoặc chờ nó tự khỏi một cách tự nhiên.

"Anh Kiêu Trần, sao anh lại biết làm cái này?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!