Chương 7: Không khí nóng lên

Edit & Beta: Lady

Tiểu lý nhanh chóng đi ra ngoài, để lại một mình Khương Dao. Khương Dao ngồi đối diện với anh, hỏi anh tìm cô để làm gì.

"Cùng em tâm sự về tiền lương với các vấn đề đãi ngộ.

"Cô nở nụ cười, hứng thú nói:"Anh nghĩ như thế nào khi trò chuyện về vấn đề này?

"Cố Mục Niên buông bút xuống, đầy hứng thú mà nói:"Mấy ngày hôm trước không phải em còn bày tỏ lòng trung thành với anh sao, nói muốn giúp anh đạt tới đỉnh cao của Trung Quốc về ngành thiết kế châu báu sao? Đại thần công của anh thì anh phải chiêu đãi cho đàng hoàng chứ.

Cô nhớ lại chuyện ngày đó chính bản thân đã hùng dũng oai vệ, bộ dáng rất hiên ngang, bây giờ lại cảm thấy bản thân quá ngốc. Giờ phút này từ trong miệng anh thuật lại chuyện đó, làm cho cô càng thêm xấu hổ.

Nhưng trong lòng cô thật sự muốn như vậy: "Em ... Em nói thật đó."

"Ừm, anh cũng cho là thật.

"Khóe môi anh cong lên. Khương Dao nghe xong đãi ngộ của anh, mới phát hiện ra nó thật sự rất tốt. Ít nhất thì cô nguyện ý vì sự đãi ngộ đó mà dốc hết sức lực. Nói chuyện xong, Khương Dao đang định rời đi, ánh mắt lại bị cuốn sách trên giá sách hấp dẫn . Cô đi đến giá sách, Cố Mục Niên cũng mặc kệ cô. Cô phát hiện có vài cuốn sách mà cô muốn xem về thiết kế đá quý. Trong đó có một cuốn đặt ở vị trí rất cao, cô với không tới."Cố Mục Niên, anh lại đây giúp em lấy quyển sách đó có được không?

"Cô gọi thẳng tên của anh. Ang ngẩng đầu, cô lập tức nhón chân, chỉ chỉ. Anh đi tới, nhẹ nhàng giơ tay là có thể lấy được. Khương Dao cười nói tiếng"Cám ơn

", cúi đầu nhìn quyển sách trong tay, mi mắt cong cong. Cố Mục Niên nhìn cô, nhịn không được nên dùng bàn tay rộng lớn phủ lên đầu của cô, xoa xoa sợi tóc mềm mại của cô. Cô ngẩng đầu, đột nhiên phát hiện anh và cô đứng rất gần nhau, chẳng biết tại sao, không khí cũng dần dần nóng lên. Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt đang đỏ lên của cô, mở miệng:"Anh phải làm việc." Ngụ ý bảo cô phải đi.

"OK, quyển sách này cho em mượn xem nha, khi nào đọc xong sẽ trả lại cho anh"

"Ừm.

"-- Buổi trưa, Khương Dao và Dương Nhược cùng nhau ăn cơm. Qua những lời nói của Dương Nhược thì cô đã biết được, người phụ nữ nói chuyện khó nghe lúc sáng là Đái Linh, cũng là nhà thiết kế của công ty, tuổi nghề còn lâu hơn cả Dương Nhược, cô ta rất được Giang Dung yêu thích. Khương Dao buồn bực, một người phụ nữ kiêu ngạo ương bướng như vậy mà lại có thể chung sống hòa thuận với Giang sao?"Em không biết đó thôi, Đái Linh gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ. Ở trước mặt trưởng phòng Giang cô ta nói lời ngọt xớt, còn thường xuyên tặng son môi nữa.

Cho dù năng lực của cô ta không cao lắm, thì trưởng phòng Giang cũng thích.

"Khương Dao cười cười, cô đã sớm đoán được ở nơi làm việc thì luôn luôn có chuyện này xảy ra. Dương Nhược nói:"Thật ra chị ở công ty này không có bạn bè để trò chuyện. Không phải chị cố ý nịnh bợ em... Mà chị muốn cùng em kết giao làm bạn bè, để chị không còn cô đơn ở trong công ty này.

Chị rất thích thiết kế đá quý, cũng không muốn từ bỏ nghề nghiệp này.

"Khương Dao nhìn ra được Dương Nhược là người mặt ngoài nóng tâm thiện, mặc dù đối với sự bất công ở công sở cũng có chút phẫn nộ, nhưng mà vẫn không mất đi bản chất thật của chị ấy."Ừm em biết rồi, em sẽ không nghĩ nhiều.

"Khương Dao nói. Hai người bọn họ đang ăn thì Khương Dao nhận được tin nhắn. [Ăn cơm chưa? -- Cố Mục Niên] Cô nhắn lại: [Em đang ăn, anh ăn chưa?] Anh nhắn qua: [Vẫn chưa, bận rộn đến tận bây giờ, trợ lý cũng đã đi ăn cơm rồi.] Xem giọng điệu này, sao lại có cảm giác anh có chút đáng thương? Cố Mục Niên nói sẽ ăn giống phần ăn trưa hôm nay của cô. Dương Nhược nhìn cô, lại đột nhiên nghĩ tới một chuyện:"Sáng nay em thật may mắn đó nha, vốn dĩ trưởng phòng Giang muốn tìm em gây phiền toái, à... Đúng rồi, em biết người giúp em giải vây sáng nay là ai không?

"Khương Dao ngẩn ngơ, đem cơm nuốt xuống, chậm rãi lắc đầu:"Không biết, nhưng mà ngày đó phỏng vấn anh ấy cũng có ở đó.

"Dương Nhược kích động nói:"Cố Tổng đó, Cố Mục Niên! Đại boss." Lúc chị ấy nói, trên mặt còn hiện ra hoa si:

"Có phải rất đẹp trai hay không? Trong công ty chúng ta đều đặt biệt hiệu cho anh ấy là nam thần đó."

"Khụ... Khụ, " Khương Dao thoáng mím môi: "Cũng bình thường thôi."

"Aida, vậy là em đã gặp qua không ít soái ca rồi sao? Nhan sắc của Cố Tổng không thua ngôi sao đâu đấy? Hơn nữa chị nghe người khác nói, vận đào hoa của boss vô cùng tốt, thường xuyên cùng danh viện hoặc là nữ minh tinh truyền ra chuyện xấu đấy."

"Thật vậy sao?"

Cô nghi hoặc hỏi.

"Chỉ là chưa thấy ai trong số đó từng đến công ty. Cũng không biết là thật hay giả nữa, dù sao thì nhất định cúng có rất nhiều phụ nữ nghĩ đến việc leo lên giường của anh ấy, hoặc là do anh ấy chưa tính tới chuyện yêu đương đâu."

Khương Dao chậm rãi gật đầu, "Đúng rồi, lát nữa chị đi lên trước đi, em còn có chút việc."

"Được."

Khương Dao lần nữa đi chờ cơm, vừa xếp hàng vừa nghĩ đến những lời vừa mới nghe thấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!