Chương 46: "Đốt lửa" là em

Khương Dao được anh dắt về lại vị trí ngồi. Tâm trạng cô bị kích động còn chưa trở lại bình thường, tay còn có chút run rẩy, cô nhỏ giọng hỏi Cố Mục Niên về biểu hiện vừa rồi của mình.

"Tàm tạm, tất cả mọi người nhìn ra sự khẩn trương của em."

"...

"Cô che mặt, vừa rồi thiếu chút nữa là cô cắn lưỡi lun rồi. Lòng bàn tay của cô bị anh cầm lấy, sau đó liền nghe anh nói:"Dao Dao, em quá tuyệt vời, anh vì em mà cảm thấy thật kiêu ngạo.

"Cô xấu hổ gật đầu, phát hiện có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía bọn họ, tựa hồ là có rất nhiều người rất tò mò về mối quan hệ của bọn họ. Sau đó, cô nhìn người đàn ông bên cạnh, trong lòng chỉ cảm thấy hạnh phúc đến tận tâm can, ở khoảng khắc tuyệt đẹp, cô và anh cùng trải qua. Sau khi chấm dứt buổi trao giải, Khương Dao là quán quân nên nhất định phải xuống dưới để nhận phỏng vấn. Cô kéo Cố Mục Niên đi ra ngoài, liền bị một đoàn phóng viên bao vây. Mấy cái phỏng vấn thông thường đều đã xong, liền có một phóng viên hỏi:"Trên weibo có người nói rằng, năm trước tại cuộc thi thiết kế ở Anh quốc, sở dĩ cô có thể lấy được giải nhất là vì cô cùng giám khảo là bạn học cùng trường, đối với chuyện này cô có ý kiến gì không?"

Sắc mặt Cố Mục Niên trong nháy mắt lạnh xuống, Khương Dao trực tiếp trả lời:

"Tôi từng lấy được giải cao đều dựa vào thực lực, tôi tin ban giám khảo là những người công chính, tôi cũng vị giám khảo đó cũng không có bất cứ liên hệ lợi ích tư nhân nào cả. Đây hoàn toàn chính là một lời định tội vô căn cứ."

Cô không quan tâm ở trên mạng Từ Chi nói gì, cô chỉ biết là bây giờ cô lấy được giải thưởng đã chính là một kim bài miễn tử với các lời bình luận trên mạng.

Cố Mục Niên ở một bên, trực tiếp bổ sung thêm:

"Nếu nhóm người nào đó còn có lời dị nghị với kết quả thi đấu, có thể trực tiếp lấy ra chứng cớ, bằng không các ngươi chính là nói miệng không bằng chứng, loạn tạt nước bẩn, bôi nhọ thanh danh của người khác, thì cần đem ra cho luật pháp trừng trị. Tôi làm CEO của Chí Sinh, có nghĩa vụ đảm bảo quyền lợi cho Khương tiểu thư."

Lời nói của anh quyết đoán, lạnh lùng, trong đó "Nhóm người nào đó

"cụ thể chỉ ai tất cả mọi người đều nghe được. Phóng viên nắm chặt cơ hội hỏi Cố Mục Niên:"Cố tiên sinh, ngài tối nay tới tham gia lễ trao giải, là vì Khương tiểu thư sao?

Ngài cùng Khương tiểu thư là quan hệ gì?"

Giọng nói anh lãnh đạm: "Xin lỗi, đây là chuyện cá nhân, không thể trả lời."

Cố Mục Niên che chở Khương Dao rời đi, Đái Linh tay xách làn váy, đứng nhìn từ xa, miệng tức giận: "Có gì đặc biệt hơn người chứ, không phải chỉ là một cái giải thưởng thôi sao..."

Cô ta vừa nói xong, phía sau lưng liền bị người chạm một phát, cô ta quay đầu lại, là một cô gái.

"Đới tiểu thư; tôi là Phó tổng giám đốc của tập đoàn châu báu Bội Cẩm, có thể cùng cô trò chuyện trong chốc lát được không?

"—— Bên kia, Cố Mục Niên mang Khương Dao về tới khách sạn. Hai người đi vào thang máy, Khương Dao liền than thở một tiếng:"Hôm nay đứng lâu như vậy, chân đau quá a."

Cố Mục Niên nhíu mày lại, không lên tiếng, nhưng vừa ra thang máy, anh liền bế cô lên, đi vào phòng.

"A, Cố Mục Niên...

"Cô ôm cổ của anh, thanh âm mềm mềm . Anh nhìn đôi giày cao gót của cô,"Lần sau không cho em đi đôi giày cao như vậy nữa ."

"Tạo sao anh lại bá đạo như vậy chứ.

"Cô nhẹ nhàng cười. Cô mở cửa phòng, anh ôm cô vào đi tới giường lớn. Cô cởi bỏ giày, nhìn Cố Mục Niên đang ngồi bên canh, tâm tư có chút rung động. Cô thừa dịp anh không chú ý, thật nhanh đem anh ấn ngã xuống giường, anh còn chưa phản ứng kịp đã bị cô"cường hôn

". Cô hôn anh một cái, cười đến ánh mắt đều cong cả lên. Anh quay người, đem cô áp ở dưới thân. Ánh mắt anh híp lại, thanh âm khàn khàn,"Đêm nay nhanh như vậy đã chủ động đưa tới cửa?"

Cô giận anh "Cái gì nha... Em chỉ chọc anh mà thôi nha.

"Cô nhìn khuôn mặt của anh, ngón tay cô sờ sờ hầu kết của anh Anh lập tức cầm lấy tay của cô," Anh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho em ...

"Nói xong, anh cúi đầu hôn môi cô, cơ thể hai người dán chặt lại với nhau. Môi anh không ngừng tìm lấy hương thơm từ cô, dần dần di chuyển xuống dưới, ở cái cõ Khương Dao mút nhẹ một cái. Khương Dao muốn đẩy anh ra cũng không có sực lực, đành cùng anh phối hợp . Cuối cùng anh ngừng lại, gắt gao ôm lấy cô. Khương Dao nhìn bộ dạng cố nhịn của anh, nhỏ giọng lẩm bẩm:"Cố Mục Niên, anh có khỏe không...

"Hmm, cô gái này tại sao lại không hiểu nhu cầu động dục của nam nhan, hết lần này tới lần khác trêu chọc anh, cô cũng biết anh tôn trọng cô, yêu cô . Anh nhéo nhéo mặt cô, thanh âm khàn khàn:"Đốt lửa là em."

"Ngô..." Sắc mặt cô đỏ bừng một mảnh, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt anh.

Anh đứng dậy, đi phòng tắm. Khương Dao che mặt trên giường lộn mấy vòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!