Chương 42: Rất thích

"Aaa, hai người đừng show ân ái có được không?." Vu Thần làm vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

"Có phải là các ông không có bạn gái nên ghen tị không." Cố Mục Niên bình nhiên đáp.

"Mẹ nó, ông cút đi!"

Khương Dao đỏ mặt, cô bị Cố Mục Niên nắm tay ngồi xuống, gọi đồ ăn xong, Vu Thần vụng trộm nhắn tin cho anh:

"Lão huynh, có phải ông nên cảm tạ tôi không, nếu không phải tôi đem phòng ở cho Khương Dao thuê thì ông mới có thể theo đuổi tẩu tử* sao? Ông phải cảm tạ tôi thật tốt, a!!!"

( tẩu tử: chị dâu, mặc dù edit nhưng mình thích dùng tẩu tử hơn, mấy bạn nào không thích thì thông cảm cho sở thích của mình nha~)

Mắt Cố Mục Niên nhíu lại, nhắn tin lại: "... Ông không biết xấu hổ sao?"

"Dựa vào đâu mà ông mắng tôi không biết xấu hổ, ngày mai tôi liền đem phòng ở lấy về! Thời gian ông và Khương Dao hàng xóm liền triệt để kết thúc!

"Khóe môi Cố Mục Niên có hơi nhếch lên, mang theo một tia giảo hoạt cùng nghiền ngẫm. Di động Vu Thần rung lên, anh liền nhận được tin nhắn của Cố Mục Niên:"Tôi rất hoan nghênh, tôi rất thích ý kiến đó."

Vu Thần: "? ? ?

"Cố Mục Niên này, đây là cái gì bàn tính cái gì? Lạc Thần hỏi Cố Mục Niên:"Cố ca, ông dạy chúng tôi cách theo đuổi nữ nhân như thế nào đi a! Ông thì đã nói chuyện yêu đương rồi còn chúng tôi ngay cả bóng người cũng không thấy đâu!"

"A, lời này ông hẳn là nên hỏi tẩu tử, Cố ca là có điểm nào mà em ấy lại thích, đúng không Khương Dao?

"Lão Thạch nói. Hai má Khương Dao từ từ ửng lên màu hồng phấn, lão Thạch nói xong, cô cũng có cảm giác tay của cô bị Cố Mục Niên cầm rất chặt. Anh nhìn về phía Khương Dao, giống như cũng rất chờ mong câu trả lời của cô. Cô chớp mắt, chậm rãi mở miệng:"Ân... Điểm nào của anh ấy em cũng thích hết.

"Trong lúc nhất thời, hỏi như vậy làm cô không biết phải trả lời ra sao, ngay cả cô cũng không biết rõ cô thích anh ở điểm nào nhất, vậy thì chắc hẳn là thích hết rồi. Ba người đàn ông ở đối diện khi nghe xong liền muốn lật bàn a,"Hôm nay chúng tổ chức cái bữa ăn này làm chi! ! Ở trước mặt cẩu độc thân mà cho ăn thức ăn cho chó là một hành động rất đáng xấu hổ a!

"Mắt của Cố Mục Niên sáng lên, cười nhạt sờ đầu Khương Dao, anh rất hài lòng với câu trả lời này. Vẻ mặt đắc ý của anh nhìn ba người đối diện:" Ai bảo các ông hỏi làm gì? Ăn thức ăn cho chó là đáng."

"Hmmm! ! !

"Ăn xong bữa cơm này, Khương Dao phát hiện ra Cố Mục Niên là người rất thích —— show ân ái... Lúc ra về, đến bãi đỗ xe, Khương Dao liền"Giáo dục" anh: "Cố Mục Niên, anh có thể bớt chút được không?."

Anh dỗi mà liếc cô: "Anh làm sao."

Nhìn bộ dáng dỗi hờn của anh, cô buồn cười mà nói: "Mặc dù chúng ta đang quen nhau, nhưng mà ở trước mặt người ngoài, thì vẫn nên... ý tứ một chút, biết không?"

Cố Mục Niên tỏ vẻ không hiểu ý cô, bất mãn nói: "Ở cùng với anh, em cảm thấy rất mất mặt sao?"

Khương Dao: "? ? ? Không có!"

" Thế thì tại sao làm vậy lại không được."

"...

"Khương Dao thầm oán, cô chưa từng nghĩ đến lúc Cố Mục Niên nói chuyện yêu đương lại thành ra như vậy. Cố Mục Niên thấy cô không nói lời nào, nên anh cũng không hề nói cái gì. Lúc trở về tiểu Khu đã là hơn chín giờ. Đến trước cửa nhà, Khương Dao xoay người đối diện với Cố Mục Niên ngọt ngào nói:"Ôm một cái.

"Cô dang hai tay ra, liền bị anh gắt gao ôm lấy. Anh sờ đầu của cô, thanh âm rầu rĩ :"Anh nghĩ em đang không vui ."

"A? Tại sao em lại không vui."

"Dao Dao, anh chưa từng cố ý muốn khoe tình cảm của chúng ta với người khác, tất cả các phản ứng ấy đều xuất phát từ nội tâm. Anh rất thích em, anh muốn đối xử tốt với em, anh muốn cho toàn thế giới đều biết rằng anh vô cùng thích em.

"Anh rất thích cô nên nếu bây giờ bắt anh ý tứ thì anh làm không được. Khương Dao bừng tỉnh, nói anh ý tứ một chút, tại vì anh làm thế trước người khác cô rất ngại, nhưng cô lại không nghĩ đến nói với anh như thế sẽ làm anh buồn. Lòng cô trở nên rối tinh rối mù,"Em cũng rất thích anh, cho nên em chỉ là nói đùa, anh lại cho là thật.

"Cô nhìn về phía anh, nở nụ cười ngọt. Rồi sau đó, cô nhón chân lên, chủ động hôn lên môi anh. Cố Mục Niên lập tức đảo khách thành chủ, đem cô áp vào cửa. Cô bị anh hôn đến tay chân như nhũn ra, thân thể bám lấy anh làm điểm tựa, đứng không vững. Môi anh dời đến cổ cô, Khương Dao ưm một tiếng, đỏ mặt đẩy anh ra:"Đang ở trước cửa nhà..."

"Đi thôi, đi vào nhà anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!