Vừa dứt lời, tròng mắt của Hác Bội Bội trợn thật lớn, không chuyển mắt nhìn Khương Dao, trong mắt trào ra sự giật mình giống như một cái đầm nước sắp đem Khương Dao che mất.
Khương Dao đẩy đẩy bờ vai cô ấy, "... Cậu sao vậy."
"Thật sao, " Hác Bội Bội bắt đầu kịch liệt đung đưa cánh tay Khương Dao, "Dao Dao cậu đang nói nghiêm túc sao? Cậu thích Cố Mục Niên? !"
Trong lòng Khương Dao chưa hoàn toàn tiếp nhận được sự việc này cho nên khi nghe Hác Bội Bội nói như vậy, cô còn có chút xấu hổ, "Cậu nói nhỏ thôi."
"Bao lâu rồi? Cậu cùng Cố Mục Niên quen biết nhau như vậy, tại sao đột nhiên liền thích? !"
"Tớ cũng không biết... Chắc cũng mới đây thôi. Mình vẫn luôn coi anh ấy là ca ca, nhưng mà gần đây mới phát sinh một vài chuyện làm cho mình... mình cảm thấy tình cảm của mình đối với anh ấy có chút không giống nhau."
Bởi vì Lý Trác Nhĩ xuất hiện, khiến cho cô phát hiện, cô đối với anh có loại khó diễn tả bằng lời "Chiếm hữu dục
". Cô không phải không thừa nhận, lúc cô nghe thấy Lý Trác Nhĩ thích Cố Mục Niên, trong lòng cô rất không thoải mái, loại cảm giác chua chua kia bây giờ mới nhớ đến... Tựa như ghen. Còn có chuyện lúc trước, anh đi công tác, thì cô lại nghĩ đến anh, lúc anh trở về bên người cô, cô cũng sẽ trở nên vui vẻ, cô thật sự không tự chủ được tình cảm của mình đối với anh. Cô cũng không biết tình cảm của mình đối với Cố Mục Niên"Biến chất
"lúc nào nữa, bây giờ cô không hề coi anh là ca ca, mà coi anh như một người nam nhân. Nhưng mà thật sự là bởi vì lúc anh ở bên người cô, cô không còn có biện pháp để chú ý đến các nam nhân khác. Cô đem những sũy nghĩ trong đầu của mình nói hết cho Hác Bội Bội, Hác Bội Bội không hỏi gì mà nở nụ cười trêu ghẹo,"Ai u, tớ nghe như thế nào cũng cảm giác mình đang bị cho ăn thức ăn cho chó?"
Khương Dao giận đánh cô ấy một chút, "Cậu nói bậy cái gì chứ." Cô và Cố Mục Niên còn chưa cùng một chỗ đâu!
"Được được, không làm khó. Tớ có thể hiểu được, chung quy Cố Mục Niên ưu tú như vậy, đối với cậu lại rất tốt, cậu thích anh ấy cũng là chuyện rất bình thường. Hơn nữa bên cạnh cậu cũng không xuất hiện nam nhân nào có thể so sánh sự nam tính với anh ấy."
"..."
"Nhưng mà... Anh ấy đối với cậu là cái gì ý tưởng gì? Có ám chỉ tính nói cái gì hay không?"
Khương Dao nghĩ nghĩ, "Tớ cũng không hiểu. Anh ấy đối với tớ rất tốt, nhưng mà tớ không biết là bởi vì anh ấy xem tớ là muội muội hay là bạn bè nữa."
Vẻ mặt Hác Bội Bội ghét bỏ "Bổ" một tiếng,
"Không phải cậu thật sự đem loại quan hệ giả muội muội giả ca ca này xem là thật sao? Nếu Cố Mục Niên không thích cậu, anh ấy cũng sẽ không đối xử với cậu như vậy. Anh ấy khi mà đối mặt với một người mà anh ấy không có hảo cảm thì sắc mặt lạnh đến mức cóng."
Khương Dao nghe cô ấy nói như vậy, cảm giác trong lòng có chút ấm áp. Nhưng mà đây là lần đầu tiên cô rất rõ ràng khi biết mình có cảm tình đối với nam nhân nào dó, trong lòng luôn luôn lo sợ, vui vẻ lại khó tin.
Hác Bội Bội đột nhiên nhíu mày, giọng điệu lại có chút buồn bã:
"Khương Dao, tớ cảm thấy lần đầu tiên cậu nghĩ rõ ràng, chính mình có phải thích thích Cố Mục Niên hay không. Ở cái tuổi này của cậu, là muốn có một chuyện tình yêu đương, tìm một người sắp đặt tình cảm. Cố Mục Niên là người khác phái duy nhất mà cậu tiếp xúc nhiều, lâu ngày sinh tình cảm đó là rất lớn . Cho nên... Cậu hiểu không?"
"Ừm. Tớ sẽ lại cẩn thận ngẫm lại rõ ràng.
"Chân chính nhận thức rằng chính mình đối với Cố Mục Niên có phải là thích hay không thích. Hác Bội Bội cầm lấy chén trà, cùng cô chạm cốc:"Mặc kệ thế nào, tớ uống với cậu một ngụm, lập tức liền cậu có thể thoát độc thân!"
Khương Dao nở nụ cười.
Cơm nước xong, hai người trở về nhà. Khương Dao xuống xe công cộng, đi trở về tiểu khu. Ban đêm trời đầy sao, gió đêm hơi mát, quất vào mặt rất là thích.
Cô đi đến dưới lầu, liền nhìn thấy chiếc Maybach, Cố Mục Niên hẳn là đã đến nhà.
Cô đi lên thang máy, đến cửa, cô đang tìm chìa khóa, liền nghe thấy cửa nhà bên cạnh mở ra .
Cố Mục Niên đi ra, anh mặc quần áo ở nhà, ỷ ở trên khung cửa xem cô, khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Khương Dao nhìn thấy bộ dáng thế này của anh, cảm thấy anh hoàn toàn không giống như lúc anh nghiêm chỉnh ở công ty, mà là một cái ca ca nhà bên.
Cô đi đến trước mặt anh, nhẹ nhàng cười, mạt liền bị anh nắm lấy. Ý cười trên mặt anh so với cô còn rõ rệt, ấm áp đi vào đáy lòng.
"Anh làm chi vậy?" cô che mặt, lui về sau một bước.
"Ăn no chưa?" Anh hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!