Chương 19: Trong nhà có người

Edit & Beta: Lady

Chu Mộc khiếp sợ, cũng mau xuống xe. Anh ta nhìn thấy Khương Dao từ từ nhắm hai mắt lại, nhíu mày, miệng lẩm bẩm cái gì đó, mà Cố Mục Niên nhìn cô một lúc rồi ôm cô đi về phía trước.

Đây lần đầu tiên Chu Mộc nhìn thấy Cố Mục Niên ôn nhu với phụ nữ như vậy! Anh ta biết hai người bọn họ có quan hệ anh em, nhưng cảm giác mối quan hệ của hai người có chút kì lạ ...

Cố Mục Niên hạ giọng bảo Chu Mộc lấy túi công văn ở trên xe xuống.

Cố Mục Niên chậm rãi đi tới, cúi đầu nhìn cô gái nhỏ ở trong ngực mình. Làn da trắng nõn không chút tì vết, nhưng vẻ mặt hình như có chút tiều tụy.

Ra khỏi thang máy của tiểu khu, anh suy nghĩ một lúc rồi ôm Khương Dao vào nhà của mình. Chu Mộc mở cửa ra, cất túi công văn xong thì đi ra ngoài.

Cố Mục Niên ôm Khương Dao vào phòng ngủ.

Anh nhẹ nhàng đặt cô nằm ở trên giường, tay anh vừa mới buông cô ra, thì quần áo của anh đã bị Khương Dao nắm lấy...."

"Ưm" Cô từ từ nhắm chặt hai mắt, miệng lại lẩm nhẩm gì đó.

Khóe miệng của Cố Mục Niên hơi cong lên, một giây sau, bàn tay của anh phủ lên bàn tay của cô, đem nhiệt độ cơ thể của anh truyền cho cô.

Bàn tay đang níu chặt quần áo của anh cũng dần dần thả lỏng, lại an tâm để anh nắm lấy. Cố Mục Niên giúp cô đắp chăn cẩn thận, sau đó chỉnh lại điều hòa ở trong phòng.

Sau khi làm xong, anh ngồi ở bên giường, tay anh vẫn nắm chặt lấy tay cô.

Anh nhìn cô, đáy mắt lướt qua vẻ cô đơn. Anh nhớ tới, anh đối với cô, đâu chỉ bốn năm?

Cô gái ngốc.

--

Ngày hôm sau, Khương Dao tỉnh lại trước, đầu tiên là lăn hai vòng trên giường, phát hiện có cái gì đó không đúng.

Cô mở to mắt ra mới phát hiện đây không phải là phòng ngủ của mình!

Cô lập tức ngồi dậy, nhìn xung quanh một vòng, mới phát hiện ra đây là phòng ngủ của Cố Mục Niên. Cô chỉ nhớ đêm qua mình ngủ trên xe của anh, còn lại đều không nhớ gì cả..

Nhưng mà... Bây giờ đã là mấy giờ rồi? Sẽ không trễ giờ đi làm chứ? !

Sau đó cô mới nhớ lại là, hôm nay là thứ bảy, được nghỉ.

Cô rốt cuộc cũng an tâm, lười biếng duỗi eo, nhìn xuống quần áo của mình vẫn là bộ quần áo ngày hôm qua, sau đó nhảy xuống giường, đi ra phòng ngủ.

Đi ra phòng khách, cô nhìn thấy Cố Mục Niên ở trong phòng bếp, anh mặc quần áo ở nhà màu xám nhạt đang đưa lưng về phía cô, trong tay một cái vá đảo đều cái gì đó ở trong nồi.

Cô đi qua, giọng điệu mềm nhẹ: "Cố Mục Niên, buổi sáng tốt lành.

"Nghe thấy giọng của cô, anh quay đầu lại, nhìn thấy cô đứng ở cửa phòng bếp, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười. Từ trong cổ họng của anh lên một cái"Ừm

", lại xoay người sang chỗ khác. Khương Dao nói tiếp:"Tối qua thật xin lỗi, em đã chiếm đoạt của gường ngủ của anh. Đúng rồi, là anh ôm em lên đây?"

"Ừm." Anh bổ sung thêm: "Còn rất nặng."

"Hmm...

"Cô bỉu môi. Cô biết mình có chút béo, nhưng mà nói chuyện cũng phải chừa cho cô chút mặt mũi chứ. Cố Mục Niên cong môi, đem trứng gà cho vào trong đĩa, đưa cho cô:"Chuẩn bị một chút rồi ăn điểm tâm.

"Khương Dao về nhà của mình thay quần áo sạch, sau khi quay lại thì Cố Mục Niên đã đem bữa sáng đặt ở bàn. Bánh mì nướng, trứng gà, rau quả."Cố Mục Niên, lần sau chúng ta ăn món ăn kiểu Trung Quốc được không? Mấy món Âu Tây em ăn đến sợ rồi." Lúc Khương Dao ở nước ngoài, hầu như mỗi ngày đều ăn những món này.

"Buổi sáng em có thể dậy sớm để tới đây ăn điểm tâm sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!