Chương 13: Thụ sủng nhược kinh

Edit & Beta: Lady

( *Thụ sủng nhược kinh: Được sủng ái mà lo sợ )

Anh nói: "Khương Dao, em nên học cách tiếp nhận sự từ chối của người khác. Hơn nữa em còn làm nhà thiết kế, khả năng tác phẩm bị chấm rớt rất nhiều, nhưng mà tuyệt đối phải tin tưởng vào năng lực của chính mình."

"Vâng.

"Nhìn thấy cô nở nụ cười, rốt cuộc anh cũng yên tâm. Anh xoa đầu của cô:"Đi vào đi, anh nấu mì cho em."

"Nấu mì?"

"Anh cũng chưa ăn cơm tối.

"Cô giữ chặt tay áo của anh, giọng điệu nhẹ nhàng:"Đi thôi."

---

Mấy ngày nay Khương Dao điều chỉnh lại cảm xúc của mình rất tốt. Buổi sáng hôm đó, Cố Mục Niên mở một cuộc họp khẩn cấp, người tham gia gồm có phòng khai phá sản phẩm và những người đáng tin cậy còn có phòng mở rộng và trưởng phòng bộ phận marketing.

Một giờ sau, cửa phòng họp mở ra, Cố Mục Niên là người đầu tiên đi ra.

Khương Dao phát hiện ra những người đi ở phía sau anh, có vài người chuyển ánh mắt sang nhìn cô vài lần, ánh mắt của họ mang theo sự tò mò.

Cô buồn bực lại cảm thấy đây chắc là ảo giác của cô.

Nhưng chỉ một lát sau thì Giang Dung đi đến trước bàn của cô, khóe miệng mang theo tươi cười, giọng điệu cũng dịu dàng hơn rất nhiều: "Khương Dao, Cố Tổng gọi cô đến văn phòng một chuyến."

"Bây giờ sao?"

"Ừm, mau đi đi.

"Khương Dao đi đến văn phòng của anh, cô suy nghĩ một chút, có chuyện gì sao? Sao đột nhiên Giang Dung lại có thái độ tốt với cô như vậy? Khương Dao gõ cửa phòng của Cố Mục Niên, bên trong truyền đến một câu"Vào đi

". Cô đi vào, nhìn thấy anh cao lớn vững chãi đứng trước cửa sổ, trong tay cầm một bản thảo thiết kế, nhìn ra bên ngoài, không biết đang suy nghĩ cái gì."Cố Mục Niên.

"Cô kêu anh một tiếng. Anh xoay người lại, ánh mắt của hai người giao nhau."Khương Dao, lại đây.

"Cô có chút nghi ngờ đi đến bên cạnh anh, anh liền đem bản thảo thiết kế trong tay mình đưa cho cô. Hả, đây không phải là bản thảo thiết kế chuẩn bị cho thất tịch mà hai ngày trước cô đã đưa cho anh sao? ! Cô tưởng rằng anh chỉ là đơn thuần trả vật về lại với chủ của nó, nhưng mà nhìn kỹ thì mới phát hiện có gì đó không thích hợp."... Bản thảo thiết kế này đã bị tu sửa chi tiết? !

"Cô ngẩng đầu nhìn anh. Bản thảo mà cô thiết kế có vài chỗ thô sơ nhưng bây giờ được sửa chữa lại rất tinh tế, xem qua chính là một tác phẩm tuyệt vời."Cố Mục Niên, anh sửa lại sao?

"Anh thản nhiên nhấc khóe miệng lên:"Đúng vậy, còn bỏ thêm chút ý tưởng của anh vào, thấy thế nào?

"Cô nghe vậy, con ngươi dần sáng lên, cô vui vẻ:"Càng đẹp mắt. Cám ơn anh, không nghĩ đến anh muốn em thiết kế bản thảo là vì cái này.

"Anh nhướn mày, đáy mắt lóe qua mỉm cười:"Không đơn thuần chỉ vì cái này."

"Hả?"

"Tác phẩm này, sẽ trở thành tác phẩm chuẩn bị cho lễ tình nhân vào tháng hai năm sau của Chí Sinh.

"Gương mặt Khương Dao bộc lộ cảm xúc khó có thể tin được. Cô không nghe lầm chứ? ! Tác phẩm chính? !"Đây là ý gì..."

"Em biết vì sao mà anh không lựa chọn tác phẩm này của em cho thất tịch không? Không phải là nó không tốt, mà bởi vì nó quá tốt, bây giờ đến thất tịch chỉ có hai tháng ngắn ngủi rất khó để làm nó cho có hiệu quả và chất lượng, anh sợ sẽ lãng phí thiết kế tốt như vậy. Cho nên thiết kế này dùng cho lễ tình nhân sang năm, chúng ta sẽ có hơn nửa năm để chuẩn bị, hoàn toàn đầy đủ. Vừa rồi anh mở cuộc họp là quyết định chuyện này."

Khương Dao hoàn toàn bị lời của anh kích thích đến, không nghĩ đến anh sẽ suy xét kĩ tác phẩm của cô đến như vậy.

Hốc mắt của cô có chút khó chịu, cảm giác như có một dòng nước ấm chảy vào trong trái tim, có chút thụ sủng nhược kinh lại có chút hưng phấn kích động: "Cám ơn anh... Em không nghĩ anh sẽ suy nghĩ kĩ đến như vậy.Anh xoađầu của cô:Tác phẩm tốt sẽ không bị mai một."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!