Thời gian trôi đi rất nhanh, Trác Lương bận rộn chuyện quán bar và trang viên rượu, chương trình của Nhuế Ngạn càng ngày càng thuận lợi, nháy mắt đã đến tháng chín.
Weibo của Trác Lương thỉnh thoảng đăng bài một lần, tất cả đều là thư pháp hội họa, theo lời Lưu Tô nói, cho dù hiện tại chịu kích thích thế nào cũng phải kiên cường dũng cảm đối mặt, ai bây giờ huênh hoang sau này sẽ bị vả mặt.
Chàng trai Lưu Tô cả ngày chìm đắm trong điện tử còn đưa ra ý kiến với Trác Lương, bảo Trác Lương chụp một bức ảnh đang cầm ly rượu vang đỏ, khéo léo để lộ tay của mình, sau đó Lưu Tô bắt đầu dùng acc chính acc phụ thay phiên nhau lên diễn đàn và Tieba phân tích tay cầm ly rượu của chú bộ đội này giống tay xuất hiện trong live stream của Nhuế Ngạn thế nào, còn đăng ảnh đối chiếu, làm fan CP của Nhuế Ngạn hoảng sợ.
Trác Lương nhìn hướng phát triển của sự việc, cười đầy ẩn ý, hôm sau đi mua một cái lắc tay đeo vào tay Nhuế Ngạn, nắm tay cô chụp một bức ảnh đăng lên Weibo.
Kể từ khi biết acc Weibo phụ của Trác Lương, thỉnh thoảng Nhuế Ngạn lại vào xem, nhìn thấy kia bức ảnh thì bật cười, hôm sau ghi hình cũng không tháo lắc tay xuống, lúc uống rượu vang còn cố ý để lộ lắc tay.
Trùng hợp hay là hai người đang lén quen nhau, như vậy cũng đủ để cư dân mạng suy đoán.
Đa số thời gian Trác Lương đều ở quán bar, thỉnh thoảng rảnh rỗi Nhuế Ngạn sẽ tới đó tìm anh, mỗi lần cô tới đều có thể nhìn thấy Lục Mạn Huệ, theo như lời Trang Hồng, Lục Mạn Huệ gần như ngày nào cũng đến quán bar, có khi ban ngày có khi buổi tối, mỗi lần đến lại ngồi cả ngày.
Lòng dạ Tư Mã Chiêu ngay cả người qua đường cũng biết.
"Nhuế tiểu thư, tuy lần nào đến chị họ của cô cũng tìm cơ hội tới gần Trác tiên sinh, nhưng Trác tiên sinh không hề quan tâm đến cô ta, tôi có thể bảo đảm." Trang Hồng giơ tay thề cho Trác Lương.
Dĩ nhiên Nhuế Ngạn tin tưởng Trác Lương, nhưng Lục Mạn Huệ thể hiện rõ ràng như vậy làm cô khó chịu, không có người phụ nữ nào thích bạn trai mình bị người khác dòm ngó cả.
Có lần Nhuế Ngạn còn chạm mặt cả Lục Mạn Huệ, Lục Mạn Thơ và Huệ Nghệ Văn, Lục Mạn Thơ trực tiếp ngăn Nhuế Ngạn lại:
"Người khôn nên tự mình hiểu lấy, thân phận nào có thể xứng với người nào trong lòng không biết ư?"
Nhuế Ngạn không muốn nhiều lời với cô ta, định đi, Lục Mạn Thơ lại ngăn cô lại khinh thường cảnh cáo:
"Nhuế Ngạn, tao nói cho mày biết, đừng tranh giành đàn ông với chị tao, mày không tranh được đâu, nếu không muốn hối hận khôn hồn nhanh chóng rời khỏi Trác nhị thiếu gia, còn không thì tự gánh lấy hậu quả đi."
Ngày hôm sau, ảnh Nhuế Ngạn thân mật với một người đàn ông bị truyền đi khắp đài truyền hình, cũng bị người đăng lên mạng, lên cả hot search, ảnh chụp cảnh Nhuế Ngạn đang hôn một người đàn ông, photoshop không quá chuyên nghiệp, người sáng suốt liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, nhưng cho dù chuyên nghiệp hay không thì cũng đã làm tổn hại đến danh dự, cư dân mạng sôi nổi tranh luận, người trong đài truyền hình càng ngày càng khinh thường Nhuế Ngạn, mọi người đều biết Nhuế Ngạn không ngừng leo lên giường kẻ chống lưng, cuộc sống cá nhân cũng rất phóng túng.
Ảnh trên mạng nhanh chóng bị Trác Lương và ê kíp của Nhuế Ngạn đè xuống, công ty cũng đã đăng bài thanh minh, dù vậy, kẻ lan truyền ảnh đã đạt được mục đích.
Công ty và bên Trác Lương đều đang tra xét xem ai là người truyền ra, Nhuế Ngạn và Trác Lang đã có suy đoán, nhưng chưa bắt được chứng cứ rõ ràng nên chẳng thể làm gì được.
Nhuế Ngạn và Trác Lương không có động tĩnh, Lục Mạn Huệ lại càng nóng lòng, cô ta căn bản không có cơ hội tiếp cận Trác Lương.
Tháng chín có ngày mừng thọ của ông cụ Lúc, năm xưa Nhuế Ngạn và Trác Lương gặp nhau chính vào ngày mừng thọ của ông cụ, tính như vậy đến ngày tới vừa khéo ba năm.
Mừng thọ ông cụ Lục, theo mọi năm Lục gia sẽ tổ chức tiệc, Trác Lương muốn đi cùng Nhuế Ngạn, Nhuế Ngạn lại định từ chối.
Lục gia vốn dĩ muốn trèo cao vào Trác gia, Trác Lương đi chắc chắn sẽ khiến Lục gia nở mày nở mặt, đây không phải điều Nhuế Ngạn muốn nhìn đến, cho nên dứt khoát không cho Trác Lương lộ diện.
Bố Trác mẹ Trác suy nghĩ, cảm thấy dù sao bên ngoài Nhuế Ngạn cũng là cháu ngoại nhà họ Lục, sau này kết hôn với Trác Lương sẽ khó tránh khỏi thân phận thông gia, tuy chẳng ưa gì, nhưng ngoài mặt vẫn phải làm đủ, không thể để người ngoài soi mói, vì thế năm nay để Trác Khiêm tự mình qua.
Buổi tiệc vô cùng náo nhiệt, Nhuế Ngạn đi tới chúc thọ ông cụ Lục, như mọi năm, có người hỏi Nhuế Ngạn là ai, người nhà họ Lục đang chuẩn bị giải thích, ông cụ Lục chợt thấy Trác Khiêm đứng cười như không cười ở phía xa, giơ tay cắt ngang lời người đó, chỉ bảo là cháu ngoại của mình, không dám nói nhiều hơn một câu.
Buổi tiệc tiếp tục diễn ra, Nhuế Ngạn vốn định lặng lẽ rời đi, Lục Mạn Huệ lại tìm tới, nói rằng ông cụ Lục đang ngồi trong phòng khách chờ cô.
Khi Nhuế Ngạn tới, ông cụ Lục đang cầm lau một bức ảnh, Nhuế Ngạn nhìn thấy bức ảnh kia từ mặt bên, mơ hồ nhận ra đó là ảnh của mẹ cô.
Nhuế Ngạn ngồi xuống sô pha, ông chủ Lục bắt đầu kể chuyện mẹ cô khi còn nhỏ, kể tính cách bà quật cường, từ nhỏ đã nghịch ngợm như con trai, lớn hơn một chút bắt đầu phản nghịch không nghe lời…
"Nháy mắt Khánh Vân đã rời đi nhiều năm như vậy, người làm bố như ông thật có lỗi với con bé, chưa làm tròn trách nhiệm của người làm bố, Ngạn Ngạn, cháu có trách ông ngoại không?"
Không trách.
Nhuế Ngạn không nóng không lạnh nói:
"Đây là việc giữa ông và mẹ cháu, cháu không có tư cách trách ai cả."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!