Chương 26: Đại chiêu vô hình

Phó Hồng Mạc liếc mắt nhìn cô một cái: "Đúng vậy, đáng tiếc mắt mờ, cái tiểu tử thối kia thế

mà lại vòng vo thả bồ câu của ta đi! Nghĩ đến đó đã muốn mang hắn trở về đánh cho một trận rồi!"

Mắt thấy đã đến cổng trường, Kỷ Tư Tuyền hứng trí khoát khoát tay: "Em đi trước đây ạ"

Phó Hồng Mạc lo lắng: "Em có nhận hay không? Mặt mũi của ta em không được bỏ qua đâu?"

Vẻ mặt Kỷ Tư Tuyền còn thật sự suy nghĩ: "Nói không chừng ạ, dù sao bây

giờ em cũng không phải học trò của thầy, chính cái gọi là núi cao sư phụ ở xa, học trò đã tốt nghiệp, lệnh của sư phụ có thể không nhận"

Phó Hồng Mạc lập tức nổi giận: "Em thế này là nghịch đồ!"

Kỷ Tư Tuyền khí định thần nhàn nhìn ông: "Uy, Phó giáo sư, đây là trường

học, nói không chừng ở đây còn có học trò của thầy, chú ý thái độ của

thầy một chút a. Thầy tuy rằng bị gọi thành 'phó' giáo sư, nhưng lại là

giáo sư chính nhi bát kinh* nha"

(* nghiêm túc, đứng đắn)

Phó

Hồng Mạc lập tức khoe ra bộ dạng hiền lành, dùng sức xả ra một tràng

cười, Kỷ Tư Tuyền cũng thổi phù một tiếng mỉm cười, lắc lắc bản vẽ trong tay: "Em biết rồi ạ, sẽ suy nghĩ thật kỹ"

Sau khi kỷ Tư Tuyền

rời đi, Phó Hồng Mạc trở lại văn phòng, Kiều Diệp vẫn ở đó, ông vuốt

vuốt cằm nhìn Kiêu Diệp hồi lâu: "Nói thật, cậu và em trai cậu thật là

không giống nhau một chút nào. Bằng không hôm nay khẳng định bại lộ"

Kiều Diệp có chút lo lắng: "Cô ấy từ trên bản vẽ có thể nhận ra bức vẽ của Kiều Dụ không?"

Phó Hồng Mạc lắc đầu: "Kỳ thật hai người ở cùng một chỗ đã lâu rồi, sẽ bị

ảnh hưởng lẫn nhau, phong cách và bút pháp của hai người bọn họ hơn ba

năm đó cũng đã rất giống, có khi Kiều Dụ làm thay bài tập cho Kỷ Tư

Tuyền, sẽ tận lực bắt chước phong cách của cô ấy một chút, bức tranh vẽ

ra gần như hết sức lấy giả tráo thật, chẳng qua ta mở một mắt nhắm một

mắt thôi. D.đ.l.q.đ. Bản vẽ vừa rồi Kiều Dụ chỉ vẽ một nửa, thiết kế ban đầu lại cân nhắc đến sở thích của Kỷ Tư Tuyền, cho nên cảm giác giống

nhưng không nói ra tại sao lại giống, vì vậy Kỷ Tư Tuyền vừa rồi nhìn

bản vẽ mới có thể buông ra"

Kiều Diệp gật gật đầu: "Vậy em yên tâm rồi. Phó giáo sư, lần này phiền ngài rồi"

Sau khi Kỷ Tư Tuyền trở lại văn phòng, đem bản vẽ đính trên giá, lui về sau vài bước nhìn rất lâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!