Vi Hãn vẫn trước sau
như một tới muộn, Từ Bỉnh Quân túm anh ta lên xe từ đầu xe một đường
giải thích đến đuôi xe, Vi Hãn dùng sức giãy dụa tách tay của Từ Bỉnh
Quân ra: "Áo sơ mi của tôi! Vừa mới mua! Nhăn rồi! Buông tay!"
Mấy ngày ở chung vừa qua, mọi người cũng quen thuộc rồi, liền ghé vào nhau
bát quái, nói nói cười cười trong chốc lát. Mỹ nữ cho tới bây giờ vẫn
làm người khác chú ý, không bao lâu liền có người kéo Kỷ Tư Tuyền nói
chuyện.
"Tuyền hoàng, cô cùng Từ công, Vi công liên tục là cộng sự à?"
Kỷ Tư Tuyền quay đầu nhìn Từ Bỉnh Quân và Vi Hãn đang ở đuôi xe trò chuyện vui vẻ với Kiều Dụ: "Gần giống vậy, số lần hợp tác tương đối nhiều, bọn họ một là chủ nghĩa lý luận, một là phái thực chiến, hợp tác với nhau
đã va chạm tình cảm mạnh mẽ cũng không thể thiên mã hành không*, đều là
người hợp tác tốt"
(*: ung dung tự tại phóng ngựa phi nhanh)
"Còn gì nữa?"
"Còn có?" Kỷ Tư Tuyền hạ kính râm xuống cẩn thận suy nghĩ: "Một người muốn
tiền, một người muốn chết, Vi công ở trên khoản thiết kế không ai có thể đuổi kịp, Từ công áp bức người cấp dưới không chút nương tay"
Một trận cười vang lên, lại có người hỏi: "Vậy điểm giống nhau đâu?"
Cô gái trẻ ồn ào: "Đương nhiên là đều rất tuấn tú rồi!"
"Giống nhau một điểm thôi, chính là đều không cần khuôn mặt". Kỷ Tư Tuyền híp
mắt nghĩ nghĩ, nghiêm túc mở miệng: "Ví như cậu đi hỏi Vi công, Vi công
Vi công, tại sao anh lớn lên đẹp trai như vậy, anh ta sẽ trả lời, đó là
trời sinh, ước ao không tới. Nếu cậu đi hỏi Từ công, Từ công Từ công,
tại sao anh lớn lên đẹp trai như vậy, Từ công sẽ hỏi cậu, bảo cậu chuẩn
bị phương án làm tốt cơ mà, lấy đến tôi xem"
"Ha ha ha ha..."
"Tuyền hoàng, có phải bình thường có người nói cô xinh đẹp hay không?"
Kỉ Tư Tuyền vẻ mặt đương nhiên: "Đúng vậy."
"Có cảm giác gì?"
Kỷ Tư Tuyền có chút hứng trí: "Tôi vẫn biết tôi xinh đẹp mà, không cần người khác nói"
Mọi người vui vẻ: "Ha ha ha...."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!