Sườn mặt của người đàn ông in trên cửa sổ, đường cong rõ ràng xinh đẹp, thật là đẹp mắt.
Kỷ Tư Tuyền một bên ở trong lòng phỉ nhổ chính mình, một bên thưởng thức
sắc đẹp, Kiều Dụ quay đầu nhìn cô một cái, khóe miệng hơi cong cong.
Kỉ tư tuyền biết chính mình mang theo mùi rượu trở về sẽ bị Thẩm thái hậu
mắng, nghĩ muốn ở bên ngoài tản bớt mùi rượu ra: "Thả tôi ở phía trước
là được rồi"
Kiều Dụ đang đợi đèn đỏ quay đầu nhìn sang cô: "Tôi nhớ rõ nơi này cách nhà em còn rất xa, trễ thế này rồi còn không trở về?"
"Kiều sư huynh quản nhiều quá rồi? Buổi tối sư muội đi đâu, cái loại chuyện
này cũng do sư huynh quản sao?". Nói xong, Kỷ Tư Tuyền đã tháo dây an
toàn, động tác linh hoạt mở cửa xe nhảy ra ngoài: "Sư huynh, chúc ngủ
ngon"
Kiều Dụ muốn đuổi theo, vừa lúc đèn tín hiệu chuyển màu
xanh, tiếng còi ô tô phía sau kêu liên tục, Kiều Dụ quay đầu nhìn đạo
bóng dáng kia hòa tan trong bóng đêm, thở dài, đạp chân ga.
Kỷ Tư Tuyền đi rất lâu rồi mà mùi rượu trên người vẫn không tán hết, cũng may khi trở về Thẩm thái hậu đã đi ngủ, cô tắm giặt sạch sẽ nằm trên giường gọi điện thoại.
"Tôi nói này, Từ đại tổ trưởng, tên Vi Hãn kia rốt cuộc khi nào thì đến vậy?"
Từ Bỉnh Quân lục lọi bưu kiện trong hòm thư: "Theo như kế hoạch thì sáng
ngày mai đến, anh ta gửi bưu kiện nói sẽ trực tiếp đến thẳng hội nghị"
Kỷ tư Tuyền nghĩ nghĩ: "A, hội nghị ấy sáng ngày mai hủy bỏ đi, đổi thành buổi chiều"
Từ Bỉnh Quân đối với Vi Hãn tựa hồ cũng không cần gặp, rất nhanh trả lời: "Đồng ý"
Buổi sáng hôm sau, Kiều Dụ ở trên hành lang nhìn thấy một người thanh niên
kéo vali hành lý đứng ở cửa phòng họp hết nhìn đông lại nhìn tây.
Vừa ngẩng đầu nhìn thấy Kiều Dụ liền mở miệng hỏi: "Xin hỏi hội nghị của văn phòng kiến trúc DFS không phải ở trong này sao?"
Một gương mặt người Trung Quốc, tiếng Trung lại nói có chút không đươc tự nhiên.
Kiều Dụ đại khái đoán được: "Hội nghị tạm thời bị hủy rồi, lùi lại đến buổi
chiều, ngài là...... người phụ trách kết thúc hạng mục ở nước ngoài
kia?"
Người nọ cúi đầu mắng một tiếng, một cái nhĩ đinh trên vành tai trái rạng rỡ phát sáng, sau đó ngẩng đầu lên giới thiệu chính mình: "Đúng vậy, tên tôi là Vi Hãn"
Kiều Dụ mỉm cười vươn tay hướng tới vị phụ trách hạng mục vừa xong: "Xin chào, tôi là Kiều Dụ"
Người thanh niên nhã nhặn gương mặt thanh tú sau một giây nhảy dựng lên, vẻ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!