Chương 1: Kiêu dương như lửa

Mùa hè năm ấy, khí trời nóng bức dị thường, Kỷ Tư Tuyền 17 tuổi đang nhìn

vaò giấy báo trúng tuyển đại học của mình sửng sốt một lúc, chớp chớp

mắt, nhìn vào cột điểm mấy lần, sau đó cực nhanh đem thư thông báo nhét

trở về túi, rồi ném vào ngăn kéo thấp nhất của bàn học, một dạng giống

như ngày xưa, cưỡi xe đạp vui sướng ra khỏi cửa.

Một năm kia, ở

vào năm quan trọng, Kiều Dụ đã ở trong trường học được một năm, và được

coi là nhân vật phong vân, học chuyên ngành mình thích, làm những chuyện mình nghĩ, chỉ còn thiếu bên cạnh một người mà mình yêu thương.

Ngày mà Kỷ Tư Tuyền nhận được thông báo trúng tuyển, Kiều Dụ đang tham gia

vòng cuối cùng của một cuộc thi, giáo sư của khóa đưa ra ý mới, chọn một chỗ cảnh đẹp giống cổ tích để làm bài kết thúc cuộc thi.

Ngày

đó, cậu ngồi ở hàng cuối, trợ giảng kiến trúc ở phía trước vẫn còn đang

nói một chút về sự chú ý vị trí, có lẽ khí trời quá nóng khiến cho cậu

vừa nghe một tí đã không chịu được, loại suy nghĩ cổ hóa này đem ra dạy

thì cũng khiến học sinh ngu đi, hắn luôn cảm thấy kiến trúc là thứ có

linh tính, bởi vậy sáng tạo là điều quan trọng nhất, cậu không muốn nghe nữa, nhờ có giá vẽ che chắn, cậu nghiêng đầu sang một bên nhàm chán.

Đó là lần đầu tiên cậu thấy Kỷ Tư Tuyền, chuyện này cậu chưa nói với bất kỳ ai.

Ở chỗ này từ trước cho đến bây giờ cậu không biết có một cô gái lại xinh

đẹp như thế, sáng rỡ đến thế khiến cho người ta không cách nào nhìn

thẳng, có lẽ cũng bởi vì quá sáng rỡ mà sau này khi cô có chút mất hứng, Kiều Dụ sẽ có loại ngày có cảm giác âm trầm sập xuống.

Khi đó Kỷ Tư Tuyền toát lên vẻ thanh xuân lay động lòng người, tóc đuôi ngựa tung bay rối bời, mặc chiếc quần bò ngắn, áo sơ mi trắng, sóng mắt lưu

chuyển khi cười, trong suốt như nước.

Cô đứng dưới cây liễu cách

bọn họ không xa, cầm bút vẽ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn vật kiến trúc,

sau đó mặt chuyên chú vẽ những nét đầu tiên. Cành liễu dài rủ xuống, gió vừa thổi liền đung đưa bên cạnh cô, hơn hiển linh động lòng người.

Cậu cảm thấy trên người cô có phần khí chất rất thu hút, bức họa dưới tay cô nhất định là một kiệt tác.

Rất nhanh cuộc thi bắt đầu, bên tai trừ tiếng gió cùng tiếng ve kêu liền

chỉ có tiếng bút pháp xào xạc trên giấy. Kiều Dụ nhịn không được nữa

quay đầu lại nhìn thì thấy cô đứng cạnh một người con trai, cô đang

nghiêng đầu nhìn hắn, tóc đuôi ngựa ở phía sau bay bay bên tai, vui đùa

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!