Ngoài những bàn dưới sảnh lớn, Thượng Thực có một dãy phòng VIP ở phía sau, phải băng qua một đoạn sân vườn với hồ cá koi phong thủy cùng một hàng trúc bao quanh, vô cùng kín đáo và đầy tính nghệ thuật trong phong cách thiết kế.
Đó là lý do giới nghệ sĩ và thậm chí chính khách và các nhà đầu tư rất thích chọn Thượng Thực là nơi gặp gỡ hội họp vì tính riêng tư và an toàn, chưa kể chất lượng món ăn cũng được xếp vào hạng nhất hạng nhì ở Đô Thành.
Tất nhiên, đi kèm với dịch vụ thượng hạng là một cái giá vô cùng đắt đỏ.
Nhưng đối với người có tiền thì chẳng bao nhiêu, miễn là mang lại cảm giác thoải mái và yên tâm khi đến đây.
Đây chính là phòng bao hạng nhất ở Thượng Thực, nằm trong góc khuất, được xây dựng riêng biệt và thiết kế như một tòa gác lâu nhỏ.
Châu Sa cố tình đến sớm mười lăm phút để chuẩn bị kỹ càng hơn cho buổi gặp mặt.
Không nghĩ đến trong phòng đã có người ngồi chờ sẵn.
Còn là người mà cô ta không muốn gặp nhất trong mấy ngày nay.
Hạ Huyễn Thần lịch sự đưa tay mời:
"Muốn gặp Châu tiểu thư và quản lý Lương thật là khó."
"Anh… sao anh lại có mặt ở đây?" Châu Sa tái mặt, lắp bắp hỏi.
"Cũng phải sử dụng vài tiểu xảo nho nhỏ với em ấy mới lấy được thông tin này." Hạ Huyễn Thần không cảm thấy xấu hổ, ung dung rót một ly trà nóng đưa cho đối phương.
Những lời này của anh khiến Châu Sa không khỏi nghi ngờ:
"Hai người… hai người lại… đã…!!!"
"Em ấy đang ở cùng với tôi." Nói đến đây Hạ Huyễn Thần cười khẽ:
"Cũng phải cám ơn cô một tiếng Châu tiểu thư, nhờ có đoàn đội của cô gây náo loạn, tôi mới có thể nhanh chóng đón em ấy về với mình."
"Anh Thần nói gì, em không hiểu."
Châu Sa siết chặt nắm tay, cố gắng bình tĩnh nâng ly trà nóng lên uống một ngụm.
Hạ Huyễn Thần không nóng nảy, anh chỉ gật đầu, dáng vẻ thoải mái:
"Được, vậy hôm nay để tôi nói thật rõ ràng cho Châu tiểu thư biết. Thời gian qua tôi đã rất thiện chí liên hệ với cô và quản lý Lương, nhưng hai người dường như đang vô cùng tránh né? Vì điều gì vậy?"
Châu Sa cười gượng gạo:
"Em đã nói rồi mà, mấy tháng trước vì chuyện chia cổ phần của tập đoàn Châu thị, em phải ở bên cạnh ông nội. Sau đó lại có lịch trình cho nên không có mặt ở Đô Thành. Chị Tiểu Nhu vẫn tháp tùng em mãi cho đến vài ngày trước mới trở về."
"Thế những tin nhắn và email mà Hứa Phi đã gửi cho hai người và cả trợ lý nữa, chẳng lẽ không nhận được ư?" Hạ Huyễn Thần nheo mắt hỏi.
Châu Sa có hơi lảng tránh:
"Em không biết, dạo này bận quá mà, mọi thứ em ủy quyền cho trợ lý và công ty giải quyết."
"Đúng vậy, cho nên tôi mới nhẫn nại cho Châu tiểu thư một cơ hội để ngồi đây nói chuyện với nhau. Cô thấy tôi có phải là một người rất biết điều không?" Hạ Huyễn Thần cười lạnh.
"Anh có chuyện gì cần em giúp đỡ à? Anh nói đi, em nghe đây." Châu Sa ngẩng đầu lên, biểu cảm thẹn thùng, giống y như những gì cô ta đang bày ra, một người không biết gì cả.
"Ừa, cũng không có gì nhiều, nói với đám thủy quân mà Lương Tinh Nhu bỏ tiền thuê lên bài xin lỗi Ninh Ninh, còn bản thân cô cũng vui lòng đăng tin giải thích giúp tôi về mối quan hệ với chúng ta, chỉ như thế thôi, đơn giản mà, Châu tiểu thư hẳn là làm được."
Hạ Huyễn Thần nhấp một ngụm trà, ánh mắt như loài bò sát lạnh lẽo nhìn cô gái đang run rẩy trước mặt.
Có chuyện đó sao? Châu Sa che miệng hốt hoảng, nhưng ngay lập tức đã phản bác:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!