Chương 46: (Vô Đề)

Hứa Phi không hề cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy Tạ Ninh đang nằm ườn trên sofa ở nhà Hạ Huyễn Thần.

Anh ta còn nháy mắt với cô ra vẻ trêu chọc:

"Ninh Ninh à, lâu rồi không gặp, có vẻ thời gian qua cô sống không tồi, nhìn xem, vẻ mặt thư thái, da dẻ hồng hào, có da có thịt hẳn ra, xinh đẹp hơn trước đây nhiều."

Tạ Ninh rất muốn mắng chửi nhưng ngại thân phận của Hứa Phi, dù sao trước đây anh ta cũng là cấp trên của cô, còn là người đã dẫn dắt đứa cô vào làm trong ngành giải trí này nên Tạ Ninh vẫn còn sự tôn trọng rất lớn với anh.

Nhưng con mắt nào của Hứa Phi nhìn thấy Tạ Ninh đang sung sướng thế? Có ai là vui vẻ khi bị giam lỏng đâu chứ?

Hứa Phi dường như chẳng thèm để ý đến ánh mắt phẫn hận của Tạ Ninh, anh ta cười hề hề rồi thản nhiên đi đến chỗ cô đang ngồi, ngón tay nhón lấy một miếng dưa lê ngọt lịm.

Tạ Ninh không thể làm gì được Hứa Phi, cô phụng phịu nhào người che lấy đĩa trái cây đang bị Hứa Phi càn quét mà gào lên:

"Không cho, không cho ăn."

Đổi lại là một tràng cười ha hả đầy sảng khoái của Hứa Phi.

Hạ Huyễn Thần xoa thái dương nhìn hai người trước mặt đang ầm ỹ với nhau, cuối cùng lắc đầu kéo Hứa Phi qua một bên.

"Có chuyện gì mà phải đến tận đây?"

Hứa Phi trêu chọc Tạ Ninh đã, sau đó mới nhướng mắt nhìn Hạ Huyễn Thần:

"Tất nhiên là có, chuyện kia tôi muốn hỏi cậu khi nào thì sắp xếp đi?"

Hạ Huyễn liếc mắt về phía Tạ Ninh một cái, sau đó quay người ra hiệu cho Hứa Phi theo mình đi lên lầu.

Tạ Ninh nhìn dì Lệ vẫn đang miệt mài cắt dưa trong bếp lại nhìn lên cánh cửa thư phòng đang đóng lại, bàn tay lén lút mò mẫm lấy điện thoại nhét dưới gối sofa.

Hứa Phi không phải là lần đầu đến nhà của Hạ Huyễn Thần, mối quan hệ của cả hai người khăng khit đủ để anh có thể lăn lộn ở đây mà không bị Hạ Huyễn Thần đá ra ngoài.

Hứa Phi tự tìm cho mình một tư thế thoải mái, sau đó ngả người trên ghế bành, cũng không ngại châm một điếu thuốc.

"Thời gian qua tôi không thấy cậu có động tĩnh nào nữa? Sao thế? Muốn bỏ dở giữa chừng à?"

Hạ Huyễn Thần gõ gõ ngón tay lên bàn, trong phòng vang lên nhịp điệu đều đặn.

"Không đâu, dù sao cũng sắp đi đến hồi kết rồi."

Hứa Phi cười, trước mặt là một làn khói mờ:

"Nhìn bộ dạng thảnh thơi của cậu ở nhà như thế này làm tôi cứ tưởng…"

Ngừng một lát, anh gõ tàn thuốc vào gạt tàn trên bàn, đôi mắt híp lại:

"Nhưng cậu phải biết, hiện tại cậu với nhà họ Châu đang trong quá trình xác định quan hệ, đừng để bên đó nghi ngờ, ảnh hưởng đến kế hoạch phía sau, huống gì còn có một Châu Sa đang chờ, cái gì nên hay không nên cậu phải phân biệt cho rõ."

Hạ Huyễn Thần hừ một tiếng:

"Không cần anh nhắc nhở, tôi sẽ không để chuyện này lộ ra ngoài."

"Ừa, dù sao đi nữa cô bé ấy sẽ không chịu đựng nổi đâu." Hứa Phi gật đầu:

"Chi bằng sớm sớm giải quyết cho xong đi, mọi người đều thoải mái."

Hạ Huyễn Thần trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng lên tiếng:

"Tôi biết rồi, cho anh sắp xếp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!