Chương 32: (Vô Đề)

Tấm chăn dày được đắp kín cơ thể khiến Tạ Ninh có cảm giác an toàn hơn một chút.

Đèn trong phòng đã chuyển toàn bộ qua màu vàng, phong cảnh nửa tối nửa sáng hiện lên cảm giác ám muội.

Ống kính máy quay bắt đầu từ phía Hạ Huyễn Thần.

Là  một sát thủ, phong thái của anh lúc này vô cùng trầm mặc, lại lóe chút ánh lửa nóng bỏng.

Anh hút mạnh điếu thuốc dở trên môi, đôi mắt chăm chú nhìn về phía trước, khớp hàm từng chút một động đậy, sau đó lại nở một nụ cười ngả ngớn ngang tàng.

Máy quay bắt đầu di chuyển.

Hạ Huyễn Thần đứng lên tiến về phía giường, vừa đi vừa làm động tác cởi áo một cách mạnh bạo.

Chiếc áo thun bó sát dường bị bị xé rách, lộ ra cơ thể to lớn rắn chắc với từng múi bụng rõ rệt và đường nhân ngư sắc nét kéo dài từ hai bên hông đến xuống phần cạp quần.

Từ đầu đến cuối Hạ Huyễn Thần đều không có thoại, chỉ có tiếng thở nặng nề vang lên thay cho cảm xúc hiện tại của anh.

Cháy bỏng.

Mãnh liệt.

Hai cánh tay anh chống xuống giường, gồ lên từng thớ cơ bắp chắc nịch.

Tạ Ninh ngay lập tức cảm nhận được sức nặng của đối phương đang đè lên người mình.

Hạ Huyễn Thần nhìn cô, con ngươi đen đặc lúc này dường như đang đỏ lên, quai hàm căng ra, tiếng thở hổn hển.

Không có chút xấu hổ ngượng ngùng.

Càng không có khinh thường chán ghét.

Bên ngoài đạo diễn đang nhìn vào màn hình ngay lập tức bắc loa hét lên.

Tạ Ninh, diễn đi.

Tạ Ninh tập trung tinh thần nhìn thẳng vào người đàn ông phía trên người mình, chỉ nhìn thấy hầu kết nhấp nhô và xương quai xanh gợi cảm của Hạ Huyễn Thần.

Tạ Ninh sợ hãi vội vàng nhắm mắt lại, hai tay vòng cổ của anh kéo xuống.

Như vậy ít ra sẽ che bớt được ống kính máy quay, khiến cô đỡ phải trưng bày ra bộ dạng xấu hổ của mình.

Ngay khi cánh tay mềm mại của Tạ Ninh chạm vào mình, lồng n.g.ự. c Hạ Huyễn Thần đã căng phồng lên, nhịp tim đập dữ dội.

Anh từ trên cao nhìn cô, mồ hôi rịn ở chân tóc, nhưng âm điệu phát ra lại nghiêm chỉnh rõ ràng:

"Đừng gồng cứng như thế, thả lỏng ra đi nào."

Tạ Ninh khó chịu cằn nhằn bên tai anh:

"Anh nói thì hay lắm, tôi có phải diễn viên chuyên nghiệp đâu."

Hạ Huyễn Thần cúi thấp đầu, nhẹ nhàng phà hơi nóng vào bên tai cô:

"Có tôi ở đây rồi, cô cứ thoải mái diễn theo kịch bản là được."

Nghe đến đây, Tạ Ninh cũng bớt căng thẳng hơn một chút.

Trong kịch bản phân cảnh này chỉ quay qua loa đại khái, chủ yếu là lấy được biểu cảm gương mặt và thân hình lực lưỡng tuyệt đẹp của nhân vật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!