Chương 18: (Vô Đề)

Lục tung khắp ngóc ngách trong nhà, Tạ Ninh cuối cùng cũng tìm được áo khoác của Hạ Huyễn Thần, lúc thấy cô ôm nó vào lòng ngủ gà ngủ gật trên trường quay, anh tỏ ra không vui chút nào, dứt khoát muốn bỏ đi, là Tạ Ninh tiếc của mang về nhà cất đi.

Dù sao cũng là bản giới hạn của một thương hiệu nổi tiếng, đắt tiền lắm đấy.

Sau khi đóng gói đẹp đẽ, Tạ Ninh bắt xe đến khu căn hộ Phúc Điền.

Hạ Huyễn Thần hôm nay không có lịch trình nào, cho nên anh sẽ ở nhà nghỉ ngơi và nghiên cứu kịch bản.

Tạ Ninh hít sâu một hơi, sau đó mới dè dặt nhấn chuông cửa.

Cô biết Hạ Huyễn Thần không thích mình đến đây, nhưng nếu không nghe được kết quả tuyển chọn của Mạch Trường Thanh thì cô không thể yên ổn được.

Tiếng chuông vang lên lần thứ ba, vẫn không ai trả lời.

Tạ Ninh cắn môi nhập thử mật khẩu.

Cánh cửa vang lên cạnh một tiếng mở khóa.

Không nghĩ là sau lần bắt gặp cô ở nhà anh, Hạ Huyễn Thần lại chưa đổi mật khẩu cửa.

Tạ Ninh rón rén đi vào, vừa đi vừa gọi:

"Anh Thần, tôi là Tạ Ninh đây, tôi có mang áo khoác đến cho anh."

Căn phòng im ắng, chỉ có chùm đèn pha lê trên trần được mở sáng choang cho thấy chủ nhân của nó đang ở nhà.

Tạ Ninh quay một vòng nhìn, âm thanh bất giác to hơn:

"Anh Thần, tôi là Tạ Ninh… !"

"Cô đến đây có chuyện gì?"

Giọng nói người đàn ông vang lên gợi cảm.

Tạ Ninh giật mình quay lại đằng sau.

Hạ Huyễn Thần khoác áo choàng tắm đèn tuyền, mái tóc vẫn còn nhỏ nước.

Chẳng biết anh đi từ hướng nào đến mà Tạ Ninh không hề nghe thấy tiếng bước chân.

Cô sợ anh khó chịu như lần trước nên ngay lập tức đưa túi nhựa đến trước mặt:

"Tôi có mang áo khoác đến cho anh. Tôi đã mang đi giặt rất sạch sẽ rồi, đảm bảo không có vấn đề gì."

Được rồi, để đó đi.

Hạ Huyễn Thần cũng không nổi đóa như bình thường, chỉ nhàn nhạt hất cằm về phía bàn trà.

"Tôi không phải muốn cố ý đến đây quấy rầy anh đâu…" Nói đến đây Tạ Ninh l.i.ế. m môi một cái:

"Mong anh đừng tức giận."

Hạ Huyễn Thần nghiêng đầu nhìn vẻ lúng túng của Tạ Ninh, sau đó ung dung bước đến ghế sofa lớn ngồi xuống.

Tôi không tức giận.

Vậy tốt quá rồi. Tạ Ninh thở phào trong lòng, ánh mắt trông đợi nhìn về phía đối phương.

"Còn có chuyện gì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!