Chương 16: (Vô Đề)

Thông tin về dự án Thiên hạ bắt đầu rò rỉ ra ngoài.

Hạ Huyễn Thần đã chắc suất nam chính Tư Đồ Liệt, Tạ Ninh không cần nghĩ ngợi thêm.

Lúc này điện thoại trên bàn hiện lên tin nhắn.

Là Mạch Trường Thanh muốn hẹn gặp cô.

Tạ Ninh vui vẻ nhấn nút nghe máy:

"Lâu rồi không gặp, dạo này anh khỏe không?"

Âm thanh trong điện thoại rất ấm, còn mang chút vui vẻ:

"Vừa mới hoàn thành xong phần thu âm ca khúc nhạc phim cho nên mấy ngày nay tương đối rảnh rỗi, nhớ ra tôi còn nợ cô một chầu, đến lúc phải trả rồi."

"Ha ha, cứ từ từ, tôi chưa vội đòi đâu."

"Nhưng tôi lại không muốn đợi lâu, làm sao bây giờ?" Bên trong điện thoại vang lên tiếng cười khẽ.

Tạ Ninh nghiêng đầu nhìn màn hình laptop đang tràn ngập thông tin, trong lòng bỗng nảy ra một chủ ý.

"Được thôi, vậy tôi không khách sáo đâu. Cho tôi thời gian địa điểm nhé."

"Sáu giờ tối ở bên Thượng Thực nhé."

Thượng Thực là một nhà hàng nổi tiếng chuyên về ẩm thực truyền thống với sự cầu kỳ và hoa mỹ. 

Nơi này được xây dựng theo phong cách mộc mạc yên tĩnh với từng góc nhỏ, được khá nhiều người trong giới nghệ sĩ ưa chuộng vì không gian riêng tư và sự ân cần chuyên nghiệp từ nhân viên phục vụ.

Thậm chí họ còn thiết kế hẳn một lối đi riêng dành cho thành viên vàng và VIP của nhà hàng, cho nên những người nổi tiếng thường hay chọn nơi này để gặp mặt.

Tạ Ninh làm việc cho Hạ Huyễn Thần bao lâu nay nhưng chưa một lần được bước chân vào nơi này, chỉ nghe kể lại. Thường thì mỗi lần đi tiếp khách, Hạ Huyễn Thần chỉ dẫn theo Trương Bình, có khi là đi cùng giám đốc Hứa Phi.

Cho nên có thể nói đây là lần đầu tiên Tạ Ninh được thưởng thức bữa tối xa hoa ở nhà hàng Thượng Thực.

Mạch Trường Thanh đã ngồi đợi sẵn, vừa thấy bóng dáng Tạ Ninh đi vào đã gọi cho cô.

Vì cả hai cũng không phải người nổi tiếng gì cho nên Mạch Trường Thanh rất thoải mái chọn một bàn hai người có cửa sổ nhìn ra một góc sân vườn.

Sớm vậy? Tạ Ninh cười nói

"Tiện đường nên ghé qua luôn, cũng không sớm hơn là bao." Mạch Trường Thanh cũng thoải mái trả lời.

Vậy chọn món thôi.

Mạch Trường Thanh quả thật là một thanh niên rất lễ độ, trong bữa ăn luôn chú ý đến thái độ và cảm xúc của Tạ Ninh.

"Cô có vẻ thích ăn cay." 

"Có thích, nhưng cay quá thì ăn không nổi, dù sao thì bao tử cũng không tốt lắm, phải hạn chế." Tạ Ninh gật gù.

"Nếu vậy để lần sau tôi dẫn cô đi ăn lẩu sa tế tôm ở chỗ kia, hương vị đậm đà những vị lại không cay bằng tứ xuyên."

Mạch Trường Thanh hào hứng nói:

"Tôi cũng thích ăn cay mà chưa tìm được người hợp cạ để đi cùng."

Được thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!