Chương 58: (Vô Đề)

Quốc Hùng mở cửa phòng. "Anh vào được chứ?

"Hiện tại Mỹ Hạnh đang là trưởng phòng kinh doanh bên công ty thời trang. Từ tối qua đến giờ, anh thấy cô cứ đăm chiêu buồn bực về vấn đề gì đó. Đến sáng nay gặp Mỹ Dung, anh mới hiểu ra mọi chuyện."Anh không nói chuyện em với anh Nhị, cho chị em biết sao?" Mỹ Dung nói khi gặp Quốc Hùng ở phòng khách.

"Không.

"Lúc đó anh hơi ngạc nhiên. Việc anh Hùng giấu chị mình, Mỹ Dung chỉ có một suy nghĩ nảy lên trong đầu, đó là nếu biết anh Thanh với cô không còn là gì của nhau, anh Hùng sợ chị Hạnh có khi sẽ thay đổi. Một suy nghĩ ấu trĩ, hoặc là cô, hay là của anh Hùng."Mà sao em?

"Quốc Hùng hỏi. Mỹ Dung nhếch môi."Không có gì. Em nghĩ anh nên nói với chị đi.

"Nói xong cô bước vào bếp. Trở lại với thực tại, Quốc Hùng mở cửa phòng."Anh vào được chứ?"

"Dạ.

"Mỹ Hạnh lúc này đang suy nghĩ về chuyện của Mỹ Dung, nên nhất thời chỉ đáp được có vậy. Anh ngầm đoán."Em buồn vì chuyện của bé Dung sao?"

Cô không muốn giấu anh. "Dạ."

"Thật ra." Anh nhìn cô. "Bé Dung với Duy Thanh không còn quen nhau nữa."

"Anh nói sao?

"Cô há hốc. Anh bước tới gần cô hơn."Dung nó đang quen Nhị."

"Nhị?" Cô thắc mắc. "Bé Dung quen Nhị? Sao anh biết?"

Anh giấu chuyện ở bệnh viện. "Lúc sáng bé Dung nói với anh.

"Trong khi đó, Mỹ Dung cũng tâm sự lại mọi chuyện cãi nhau với chị mình cho Duy Thanh nghe, và anh quyết định đi trước một bước bằng cách tung tin đồn giả. Anh hy vọng chuyện này sẽ đặt dấu chấm hết cho mọi mối nghi hoặc. Tối đó, khi nhậu với Anh Đức, Khánh Long, Văn Hàn, Hoàng Sơn và Quốc Hùng, Duy Thanh đã nói láo một chuyện. Và khi về nhà, Quốc Hùng đã đem chuyện này nói lại với mọi người."Thằng Thanh mới nói với con, nó chuẩn bị đám cưới.

"Quốc Hùng khẽ cười. Mỹ Hạnh đang lột vỏ quýt thì khựng lại."Nó nói với con thật sao?" Bà Thúy Nga thắc mắc.

"Dạ." Anh nhai miếng quýt xong thì nói. "Nó nói đã thưa chuyện với gia đình bên kia. Họ đang xem ngày cưới."

"Ai vậy con? Nó cưới con Chi hả?" Bà muốn biết.

Anh lắc đầu. "Tụi con hỏi mà nó nói bí mật. Tới ngày đó sẽ biết."

Về phía Mỹ Hạnh, cô nghĩ xém chút nữa là đã nghĩ oan cho Duy Thanh. May mà ý định gặp riêng anh để đòi lại công bằng cho Mỹ Dung đã không thành hiện thực. Chứ nếu không, cô đã làm sứt mẻ cái tình cảm bạn bè mới được hàn gắn lại này rồi.

Cũng tại Mỹ Dung hết, lúc trưa cô gọi mắng nó một trận, và nó cũng nói với cô rằng, là do nó đề nghị chia tay với Duy Thanh để đến với Nhị. Điều này khiến Duy Thanh lao đao trong một thời gian dài, nên nó yêu cầu cô đừng khơi gợi lại bất cứ điều gì về quá khứ nữa.

Tất nhiên việc Mỹ Dung nói láo chị mình như vậy, cũng là do Duy Thanh vẽ ra.

Bà Thúy Nga thở dài. "Hèn gì mấy ngày trước, nó nói với mẹ, là nó sẽ bàn giao lại mọi việc cho thằng Tý với thằng Nhị rồi nghỉ. Nó bảo nó muốn có cuộc sống riêng và dành thời gian cho mình nhiều hơn."

"Mẹ đừng cho chứ."

Quốc Hùng nói.

"Tất nhiên là không. Nhưng việc mẹ đồng ý hay không, liệu có quan trọng không.

"Bà thấy lần này Duy Thanh rất là cương quyết và giống như từ trước đến giờ, khó có ai có thể xoay chuyển được quyết định của cu cậu, trừ một người đã mất. Về phần của Duy Thanh, anh quyết định sẽ thoái lui mọi việc, bởi vì cảm thấy sức khỏe của mình ngày càng không cho phép. Đây là lúc anh phải lui về và bỏ lại sau lưng tất cả mọi thứ."Wow, sơn đẹp vậy ta.

"Duy Thanh khen tài nghệ của Minh Dũng. Sau khi thuê căn hộ gần bờ sông, anh quyết định cùng cậu nhóc dọn về đây sống nốt những ngày cuối cùng. Minh Dũng lúc này mặt mày lấm lem."Là anh dạy em đó."

Một mình cu cậu sơn lại cả ngôi nhà cho đến hàng rào gỗ, anh thấy nể thật. "Anh ở phòng nào?" Nhà có hai phòng ngủ, anh muốn nhường cho cu cậu chọn trước.

"Phòng đối diện với em.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!