"Mới sáng có chuyện gì vui vậy mày?
"Quốc Hùng ngạc nhiên. Duy Thanh khẽ cười."Có gì đâu.
"Từ khi biết Sún có cảm tình với mình, trong người Duy Thanh cứ rạo rực một cảm giác phấn khích đến khó tả. Không phải là anh tự ngộ nhận đâu, mà chắc chắn là như vậy. Chiều hôm qua Sún còn nhận lời đi ăn chè với anh nữa kia mà. Lúc đó sau khi học thể dục xong, anh liền mở lời."Sún, Lu mời Sún đi ăn chè nha?" Anh lại đưa cái bộ mặt đáng tội lên.
"Không." Mỹ Hạnh phồng má lên.
"Đi đi mà.
"Duy Thanh năn nỉ. Mỹ Hạnh mừng thầm trong lòng."Hai ly mới đi."
"Ok nà." Anh tò mò. "Sún thích ăn chè gì?"
"Chè gì cũng được.
"Cô đáp nhanh. Được Lu khờ khạo rủ đi ăn là cô thấy vui rồi. Anh trầm ngâm giây lát."Vậy ăn chè chuối nha.
"Anh thấy quán chè này là hợp lý nhất, vì nó nằm ở giữa khoảng cách đi lại của hai người. Tới nơi, quán chè đóng cửa, thế là hai người đành thay đổi chiến thuật."Lu còn biết quán nào nữa không?
"Mỹ Hạnh giả vờ hỏi. Duy Thanh suy nghĩ rồi ầm ờ."Lu chỉ biết quán này và mấy quán ở xóm Lu thôi à."
"Vậy tới xóm Lu đi." Cô không đợi "Lu khờ khạo
"trả lời đã liền đạp xe lao đi. Duy Thanh thấy vậy liền đạp theo."Lu thích ăn chè xoa xoa hay chè trái cây?"
"Chè xoa xoa đi." Cô khẽ cười. "Quán đó gần nhà Lu không?"
"Gần xịt luôn.
"Duy Thanh hớn hở đáp. Cô đỏ mặt."Vậy thế đạp về nhà Lu đi."
Duy Thanh lúc này chưa hiểu lắm. "Ủa làm gì?"
Cô vội chống chế. "Thì rủ cu Dũng đi luôn. Trước giờ nghe Lu nhắc hoài mà Sún chưa biết mặt.
"Chẳng lẽ giờ cô nói toạc ra là muốn biết nhà anh. Thứ người gì đâu mà kì cục. Thế là Duy Thanh đạp xe dẫn Sún về nhà mình. Anh chạy vào sân."Dũng ơi."
"Anh Thanh." Minh Dũng đang ngồi bắn bi với các bạn cùng xóm. Thấy anh mình về thì cu cậu liền đứng dậy.
"Đi chơi với anh không?
"Duy Thanh khẽ cười. Minh Dũng mừng quýnh lên."Dạ đi."
"Sao không mời bạn gái vào trong nhà chơi Thanh?
"Má Ba đi vào nói lớn. Duy Thanh quay sang."Dạ tụi con đi giờ má."
Thế là hai anh em mượn xe của mấy chị để đạp đi ăn chè. Trong số các anh em thì hiển nhiên Duy Thanh thương Minh Dũng nhất. Không phải vì cu cậu bệnh hoài, mà vì trong số các anh chị em, cu cậu là người thiệt thòi nhất, thiệt thòi vì đủ thứ.
Mà cái lạ là cu cậu cũng chỉ thích đi chơi cùng với anh thôi, mấy anh chị khác rủ, cu cậu ít khi đi lắm.
Ba người đạp tới quán chè xoa xoa gần đó. Chè xoa xoa ở đây gồm có thạch trắng hay còn gọi là rau câu trắng. Thạch đen hay gọi là sương sáo đen. Nước cốt dừa, chè đậu xanh đánh, nước đường và hạt lựu.
Hạt lựu này được làm từ bột năng với đủ màu sắc khác nhau, nhưng thường thì màu đỏ, màu cam là nhiều hơn. Ngoài ra, ở những quán khác, như ở trường cấp hai thì Duy Thanh còn có ăn thêm được thạch xanh hay là rau câu xanh nữa.
Có điều anh chỉ thích quán này vì cô chủ quán biết được "khẩu vị
"của anh như thế nào. Thạch trắng nhiều, thạch đen ít, nhiều nước dừa và đặc biệt khi bỏ một muỗng chè đậu xanh, thì cô chủ quán hay"vét" lớp cháy cho anh. Thường thì người ta không ăn lớp này nhưng Duy Thanh lại thích cái mùi "khét khét
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!